Đế Chế Đại Việt

Chương 301: Phá vây

Chương 301: Phá vây

Ba ngày trước.

Núi Bạch Mã được bao phủ trong một màn đêm u tối, hiện tại là tháng bảy, không khí nóng bứt một cách khó chịu, bầu trời ban ngày như thiêu như đốt, mãi đến tận đêm khuya mới có thể dễ chịu hơn một chút để người ta có thể yên tâm chìm sâu vào giấc ngủ.

Bên dưới núi Bạch Mã doanh trại của quân Hàn quốc xếp thành từng đồn trại bao vây lấy núi Bạch Mã, các đội tuần tra liên tục qua lại các khoảng trống giữa các doanh, đảm bảo rằng sẽ không có bất kỳ ai có thể từ trong núi Bạch Mã chạy ra ngoài.

Bọn lính gác không để ý rằng từ trong núi Bạch Mã đã có đến hàng ngàn bóng đen đang nhờ cậy sự che chở của màn đêm tiếp cận đến các doanh của quân Hàn quốc. Trần Khánh Dư biết tình hình bây giờ không thích hợp để tổ chức một trận tập kích, thế nhưng tình cảnh của quân Đại Việt và Bravia trên núi đang ngày càng bi đát. Thức ăn không đủ, thuốc men thiếu thốn, gần như mỗi ngày đều có n·gười c·hết, thương binh bởi vì thiếu thốn thức ăn, thuốc men, khí trời nóng bức làm v·ết t·hương bị hoại tử, Trần Khánh Dư phải lần nữa tiễn bọn hắn đi đoạn đường cuối cùng. Binh lính bình thường cũng không khá khẩm hơn là bao, phải ăn rễ cây, vỏ cây, lây bao đạn (làm bằng da) ninh nhừ ra để mà gặm. Vũ khí cũng thiếu thốn, hỏa cầu lưu hoàn hết sạch, đạn dược cũng chỉ còn không quá một vạn phát, bây giờ các hộ vệ đã phải chuyển dần sang cung nỏ thu được từ quân Hàn quốc để sử dụng rồi. Nếu không có cứu viện, không thể phá vây, bọn hắn không biết còn có thể trụ vững bao lâu.