Đế Chế Đại Việt
Chương 577: Vắc xinChương 577: Vắc xin
Thế nhưng điều mà Mạc Hiển Tích nói lại không nhận được sự đồng ý, nhất là những người nằm trong khối quân sự. Đầu tiên chính là Hồ Nguyễn Trừng hừ lạnh nói.
– Ngài có biết tiêu phí hằng ngày của đại quân ở tiền tuyến là bao nhiêu không? Ba mươi hai ngàn binh sĩ, bình quân riêng quân lương cũng đã là sáu mươi tiền, cả đại quân đến hai ngàn quan, đó là chưa kể đến đồ quân nhu, hậu cần liên tục cung ứng, đạn dược các loại cũng phải đến một ngàn quan nữa. Nếu c·hiến t·ranh cứ kéo dài ngài nghĩ ngân sách chịu được trong bao lâu?
Là Cục trưởng cục quân khí, kết hợp chắc chẽ với tổng cục hậu cần và Bộ quốc phòng, Hồ Nguyên Trừng rõ ràng một chi đại quân viễn chinh sẽ tiêu tốn cực nhiều. Đinh Lễ thì nhẹ nhàng hơn nói.
– Hồ cục trưởng nói hơi nặng lời nhưng cũng không sai, huống chi kết thúc sớm c·hiến t·ranh, lực lượng dự bị cũng có thể trở về bổ sung nguồn lao động cho mùa vụ, chẳng phải là tiện cả đôi đường sao.