Đế Chế Đại Việt

Chương 1010: Khẩu chiến ngoại giao

Chương 1010: Khẩu chiến ngoại giao

Lời nói của Đào Duy Từ khiến cho Lý Anh Tú không khỏi suy nghĩ. Sự khác biệt của Bạch Long châu so với những vùng đất khác của Đại Việt chính là khoảng cách giữa hai bên quá xa, chỉ thua khoảng cách vùng đất Hương cảng – Cửu Long mà thôi. Mặt khác chính là thể chế hành chính ở Bạch Long châu, nó còn chưa được trở thành một xứ mà là một vùng đất tự trị thuộc Đại Việt tựa như “Đông Tấn thuộc Đại Việt” “Liêu-Hạ thuộc Đại Việt” nằm trong khối thịnh vượng chung vậy, vì vậy vai trò của Toàn quyền phủ đối với những vùng đất này là cực kỳ lớn. Nếu là 2 vùng đất khác với khoảng cách địa lý gần kề, sự ảnh hưởng của triều đình trung ương rất lớn, thì tại Bạch Long châu lại không, Toàn quyền phủ Bạch Long châu cơ hồ nắm vai trò chủ đạo trong các chính sách, chỉ là cần nguồn viện trợ từ phía triều đình trung ương.

Hiện tại nếu nói ở Bạch Long châu triều đình Đại Việt không có sức ảnh hưởng thì không đúng, bởi vị trí Toàn quyền vẫn phải được triều đình trung ương bổ nhiệm, những dân cư chính ở Bạch Long châu cũng là người Đại Việt. Thế nhưng nếu theo thời gian dài, các thế hệ người Đại Việt tiếp theo, rồi người nhập cư có xem mình là người Đại Việt nữa không thì không biết. Đây cũng là một trường hợp không hiếm trong lịch sử, điển hình nhất chính là Mẽo quốc, hoặc các quốc gia trong khối thịnh vượng chung Anh quốc. Tuy nhiên Lý Anh Tú nói.

– Khanh cũng không cần quá lo lắng. Bạch Long châu dù xa xôi thế nhưng các chính sách của Đại Việt ta vẫn đến được nơi đó. Dân cư của Bạch Long châu cũng là công dân của Đại Việt, đối đãi không hề khác biệt. Huống chi Toàn quyền vẫn là do triều đình phái đến. Nếu lo sợ Bạch Long châu thoát li ra khỏi Đại Việt thì chúng ta cần phải làm 2 việc, một là duy trì sự ảnh hưởng của các công ty, tập đoàn Đại Việt tại Bạch Long châu, thứ hai là phải nắm chặt được q·uân đ·ội trong tay. Như vậy dù Toàn quyền sau này có ý đồ gì cũng không thể lật lên được sóng gió. Còn đối với dân chúng muốn bọn hắn trung thành không gì khác phải thông quá giáo dục, tuyên truyền, để bọn hắn thấm nhuần văn hoá Đại Việt, như vậy cũng sẽ không tự xem mình là một thành phần đặc biệt.

Sở dĩ các bang Bắc Mẽo tách ra đòi độc lập cơ bản chính là do sự phát triển quá mạnh mẽ của tư sản Mẽo cạnh tranh ngược trở lại với chính quốc. Lúc này Anh quốc cũng chỉ có 2 sự lựa chọn, hoặc là để tư sản Mẽo tiếp tục phát triển, hoặc kiềm chế, chèn ép tư sản Mẽo. Đương nhiên Anh quốc đã lựa chọn phương án 2, từ đó khiến mâu thuẫn ngày càng gia tăng và dẫn đến bùng nổ cách mạng. Điều này đến từ ban đầu mục đích của người Anh đơn giản chỉ là bóc lột thuộc địa để phục vụ cho chính quốc, còn đối với Đại Việt và Bạch Long châu thì xem Bạch Long châu là một vùng quốc thổ mà không phải là thuộc địa.