Đế Chế Đại Việt

Chương 1158: Đại lễ truyền ngôi

Chương 1158: Đại lễ truyền ngôi

Tin tức Thừa Mệnh hoàng đế nhường ngôi còn lan ra cả phương Đông qua các thông cáo của Đại sứ quán Đại Việt đến với các nước. Ngay cả Đại Hán, Đông Ngô, Thục quốc, Nguỵ quốc đều nhận được thư mời của Đại Việt sang để dự lễ truyền ngôi của Đại Việt.

Các nước dù thân cận hay có thù địch với Đại Việt thì trong giai đoạn phi thường như thế này thì cũng phải cho Đại Việt mặt mũi, lần lượt hứa hẹn sẽ cử đoàn sứ sang. Hiện tại giao thông vận tải đường biển đã vô cùng phát đạt. Nhờ sự ra đời của các động cơ hơi nước (hiện tại đại đa số các tàu thuỷ vận tải chưa dùng động cơ đốt trong) nên hành trình từ phương Đông sang phương Tây đã giảm đi đáng kể, chỉ cần 3 tuần hải trình là có thể đến được cảng Quýt Ranh ở vùng Liêu Hạ thuộc Đại Việt, sau đó có thể đi máy bay mất chừng ba giờ là có thể hạ cánh được ở sân bay Gia Lâm rồi.

Thời gian nhanh chóng trôi về phía cuối năm, càng gần đến năm mới, các đoàn sứ tụ họp về Đại Việt ngày càng đông. Thực ra hiện tại các nước đa số đều có đại sứ quán tại Đại Việt, nhưng thay vì để đại sứ thường trú đi dự lễ thì bọn hắn đặc biệt cử một đoàn ngoại giao do một vị quan lại cấp cao mang theo lễ vật đến để bày tỏ sự tôn trọng đối với Đại Việt. Đối với các quốc gia như Đại Hán, Nguỵ quốc, Bravia các loại bọn hắn có thể xem Đại Việt ngang hàng với bọn hắn, nhưng đối với những quốc gia nhỏ hơn như Thục quốc, Lưu Cầu, các nước Nam Dương, NUMA thì Đại Việt chẳng khác nào là thượng quốc, do đó mặt mũi vẫn phải cho kỹ càng.

Trong khoảng thời gian này Đông đại lục như bình yên trước cơn bão lớn, trong khi đó ở phương Tây các quốc gia lại không ngừng xảy ra v·a c·hạm. Điểm nóng nhất lại nằm ở vùng Tây hải, vùng đất của 7 Thần quốc cũ, lúc này xung đột tôn giáo lại nổi lên. Kito giáo từ chỗ chiếm thượng phòng thì lúc này lại bị Thần giáo và Thánh giáo liên hợp nhau đánh. Đơn giản vì bọn hắn xem Kito giáo là ngoại đạo x·âm p·hạm vùng đất thánh, do đó vùng đất của Thần lúc này lại trở thành một vùng đất c·hiến t·ranh loạn lạc, dân chúng di cư chạy trốn khỏi c·hiến t·ranh nhiều vô số kể. Đã mấy lần Giáo hoàng Kito giáo gửi công điện đề nghị Đại Việt giúp đỡ, tuy nhiên Bộ Ngoại giao viện cớ còn đang bận rộn chuẩn bị cho tân vương lên ngôi nên một mực từ chối. Chỉ để lực lượng gìn giữ hoà bình sang bên đó nghị hoà giữa các bên, nhưng đương nhiên là không có tác dụng mấy. Vì vậy mà lực lượng này nhiệm vụ chủ yếu là bảo vệ dân thường trong các “hoà bình khu”. Còn những người dân di cư thực sự không thể giúp đỡ được, bởi lượng lớn người tị nạn c·hiến t·ranh nhập cư vào một quốc gia nào cũng là một mối đe doạ đến an ninh của bọn hắn, nên các nước đều không chịu giúp. Đại Việt tương tự cũng tạm thời không thể giúp đỡ.