Đế Chế Đại Việt
Chương 1199: Cuộc chiến trên bàn đàm phánChương 1199: Cuộc chiến trên bàn đàm phán
Trên đời này có 2 loại người khó hiểu nhất chính là nữ nhân và tiểu nhân. Doãn Chí Bình đương nhiên thuộc loại thứ hai. Hắn vừa viết thư cỗ vũ quân khởi nghĩa, vừa bơm v·ũ k·hí để cho quân khởi nghĩa không sụp đổ quá sớm, trong khi đó một mặt lại tiến hành đàm phán với Hàn Đương. Nếu quân khởi nghĩa biết được có thể sẽ hộc máu mà c·hết mất.
– Hàn đô đốc, ở đây ta xin chỉnh sửa lại lời nói của ngươi một chút. Đại Việt ta công nhận Mặt trận phản phong Chiết Giang, vì vậy có sự giao dịch, mua bán v·ũ k·hí với Đại Việt là chuyện bình thường mà thôi.
Thực tế là Doãn Chí Bình nói chỉ mới một nửa mà thôi, đúng là quan hệ giữa Đại Việt và quân khởi nghĩa Chiết Giang là mua bán. Nhắc lại rằng gọi là nghĩa quân nhưng bọn hắn tuyệt đối không nghèo bởi vì thành phần lãnh đạo đều là tông môn, tông tộc địa phương. Vì vậy tài chính của nghĩa quân được bọn hắn gom góp lại tất cả đều đưa vào trong Ngân hàng Đông Dương, là ngân hàng Đại Việt thành lập ở viễn Đông có trụ sở tại Hàn quốc, cả Đại Hán, Nguỵ quốc thậm chí là Đông Ngô cũng có chi nhánh của ngân hàng Đông Dương tại đó. Ở Chiết Giang chi nhánh ngân hàng được đặt ở Định Hải, ở Ninh Ba cũng có mấy phòng giao dịch. Vì vậy khi giao dịch với Đại Việt nội dung giao dịch đều được giữ kín và thanh toán thông qua ngân hàng Đông Dương.
Thời gian đầu Đại Việt bán rất nhiều v·ũ k·hí cho quân khởi nghĩa, nhưng đều là v·ũ k·hí cá nhân, các loại khí tài đều không có bởi đơn giản là bọn hắn không biết cách sử dụng nó. Dù là có một lực lượng mũ nồi xanh thế nhưng cũng không thể huấn luyện ra được đội ngũ pháo binh, thiết giáp. Lính mũ nồi xanh chủ yếu vẫn là huấn luyện bộ binh. Cả Chiết Giang cũng chỉ có vài trăm binh sĩ được huấn luyện lái mấy chiếc xe tăng siêu nhẹ và sử dụng cối.