Phong Lưu Chân Tiên

Chương 1645: Hấp Thu Thần Quang

Chương 1645: Hấp Thu Thần Quang

Trước kia Dương Thiên từng chứng kiến một loại bí pháp có thể tập trung năng lượng mặt trời trong một khu vực lại, sau đó phóng ra công kích mang tính hủy diệt. Bí pháp này của Huyết Hà cũng là dạng tương tự, nhưng nó lại chuyển hóa năng lượng mặt trời thu thập được thành Thần Quang. Không giống như ánh sáng bình thường, Thần Quang có năng lực xóa đi mọi cảm nhận của người bị nó t·ấn c·ông về thế giới xung quanh. Ở cấp độ cao hơn, Thần Quang thậm chí có thể xóa bỏ cả ý thức và linh hồn, là một loại thiên tính cực kỳ đáng sợ.

Toàn bộ năng lượng tích tụ lại khiến vòng sáng phóng ra một cột sáng với cường độ cực mạnh. Dương Thiên vẫn đứng yên bất động nhưng Vũ Thiên Thần Ma Tướng sau lưng hắn đã ra tay. Kiếm thứ ba được rút ra khỏi vỏ. Theo động tác vung lên của nó, một thanh băng hỏa kiếm khổng lồ xuất hiện, mũi kiếm hướng về nơi lao xuống của cột sáng. Không có t·iếng n·ổ lớn như trong tưởng tượng, thay vào đó là từng âm thanh xèo xèo như thứ gì đó đang bị thiêu cháy.

Thần Quang bị Băng Hỏa Sát ngăn cản tạo ra những tia sáng bắn tung tóe khắp nơi. Vách đá hay những đệ tử của các đại thế lực trong miệng núi lửa căn bản không kịp làm ra phản ứng gì, vừa chạm vào những tia sáng này liền bốc hơi không còn dấu vết. Chỉ trong khoảnh khắc, ngoại trừ Dương Thiên và Huyết Hà thì chỉ có Lâm Chiêu Ngọc còn sót lại. Hai loại lực lượng giằng co, Thần Quang dần tỏ ra có ưu thế. Dù sao nó cũng là bí pháp tập trung toàn bộ sức mạnh của Huyết Hà, lại hấp thu tất cả năng lượng ánh sáng mặt trời ở khu vực quanh đây lại, uy lực bạo phát vẫn vượt trội Băng Hỏa Sát một chút.

Bất quá điểm đáng sợ của Thần Quang không chỉ có bấy nhiêu. Kể cả đã bị Băng Hỏa Sát ngăn cản, một phần sức mạnh của nó dưới dạng ánh sáng trong suốt vẫn xuyên qua được, đánh đến chỗ Dương Thiên. Không cần động tay, Dương Thiên điều động Sáng Thế Kiếm quét qua. Thần Quang có mạnh cũng không thể so sánh được với lực lượng hư vô và tọa hóa mà Sáng Thế Kiếm sở hữu. Mỗi kiếm chém qua, toàn bộ tia sáng vô hình đều biến mất. Thậm chí cả dây trói ánh sáng trên người Dương Thiên cũng nhanh chóng b·ị c·hém rụng.