Tiêu Dao Lục
Chương 156: Đoạn KiềuChương 156: Đoạn Kiều
Lịch sử ghi lại rằng vị quốc sư kia g·iết quá nhiều người nên nổi điên. Cũng có tin đồn rằng hắn bị oán linh chiếm giữ thân thể, muốn tìm hoàng đế trả thù nhưng bị g·iết c·hết. Nhưng bất luận cái nào đều bị xem là tình tiết hư cấu. Vị quốc sư kia là người thật, vật phẩm của hắn cũng là thật, nhưng chuyện một người chém g·iết hơn một vạn quân lính là chuyện không tưởng. Kể cả thế giới hiện tại đã chấp nhận sự tồn tại của tu luyện giả, vẫn không có ai nguyện ý tin chuyện này.
Lịch sử chắc chắn có yếu tố hư cấu, nhưng Diệp Thiên biết có một phần là thật. Bởi vì miếng kim loại hình bát giác trong lòng kính này là một món linh khí, hàng thật giá thật. Tuy phẩm chất không cao nhưng đặt thế giới này đã vô cùng hiếm có. Có lẽ các nhà khoa học của Thiên Tứ Quốc đã từng nghiên cứu qua nhưng không phát hiện được gì nên mới đặt nó ở đây.
Chất liệu luyện chế đa phần là kim loại bình thường có độ cứng cao, quan trọng nhất là có pha lẫn một chút Tinh Kim, loại vật liệu tu luyện thông thường để luyện chế linh khí. Phương pháp luyện chế cũng kém đến không thể kém hơn nữa. Khi mới luyện ra chỉ là một tấm kim loại bình thường, sau đó khắc lên tám loại thú dữ, không ngừng tinh luyện máu tươi của chúng để nó hấp thu.
Thú dữ bình thường không phải linh thú, sau khi c·hết linh hồn sẽ tán đi, cũng không lưu lại lực lượng trong máu huyết. Đối phương lấy số lượng bù chất lượng, dùng chính linh lực của bản thân chắt lọc sức mạnh từ vô số máu huyết kia, sau đó cưỡng chế nó hấp thu. Quá trình này có lẽ tiếp diễn ít nhất hai mươi năm, tấm kim loại vô dụng nhờ có Kim Tinh miễn cưỡng tiến hóa thành linh khí.