Tiêu Dao Lục
Chương 157: Phong VươngChương 157: Phong Vương
Diệp Thiên chỉ nói đến đây liền thôi, mặc cho Tạ Hiểu hỏi thế nào hắn cũng không giải thích thêm gì nữa. Hai người bắt đầu nói sang những chuyện khác, Tạ Hiểu vừa ăn vừa nhìn bản danh sách các nơi cần đến của Diệp Thiên, tiện thể giới thiệu sơ qua về chúng. Món ăn rất nhiều lại ngon miệng, đáng tiếc sức ăn của Tạ Hiểu có hạn, trơ mắt nhìn Diệp Thiên càn quét một bàn ăn lớn.
Dùng bữa xong, bọn hắn còn nhàn nhã thưởng thức vài bình rượu hiếm. Tuy nói rượu của thế giới này không ẩn chứa linh lực hay thần lực như Thần Giới nhưng cũng có hương vị riêng, Diệp Thiên không thích cũng chẳng ghét, dùng nó như thức uống thông thường.
Tạ Hiểu chỉ biết loại rượu này rất đắt thông qua thực đơn, cụ thể quý thế nào hắn cũng không rõ, dù sao cũng không phải người trong nghề. Cẩn thận rót một ly đầy, Tạ Hiểu còn chưa kịp thưởng thức đã thấy ánh sáng chói mắt lóe lên kèm theo t·iếng n·ổ cực lớn. Chấn động từ v·ụ n·ổ truyền đến làm ly rượu đổ ra bàn gần phân nửa. Hắn sợ hãi nhìn qua cửa sổ, lúc này phần đầu của Đoạn Kiều đã chìm trong biển lửa. Hàng trăm người bỏ chạy tán loạn, không ít thân ảnh bị ngọn lửa bao vây nhảy thẳng xuống sông tìm đường sống.
Nhà hàng cách Đoạn Kiều không xa, chịu ảnh hưởng trực tiếp. Kính cường lực bảo hộ cũng xuất hiện vô số vết nứt, may mắn không tạo thành mảnh kính bắn ra gây tổn thương cho người ngồi gần cửa sổ.