Tiêu Dao Lục

Chương 193: Sa Hàn Quốc

Chương 193: Sa Hàn Quốc

Mộ Tinh Hà nhanh chóng hồi đáp, hắn cũng không giấu diếm mà gửi cho Diệp Thiên tin tức về chín di tích khác nhau. Tất nhiên Mộ Tinh Hà đã bỏ qua những di tích quá nhỏ, đoán chừng Diệp Thiên sẽ chướng mắt. Di tích lớn tầm cỡ lăng mộ vương triều Hạ Minh hay quần đảo Nguyệt Dạ cũng không có. Chín di tích đều là tầm trung, ước tính có từ mười đến hai mươi món hồn khí. Trong đó có năm di tích ước tính đã khám phá được tám chín phần, không còn nhiều giá trị. Chỉ còn lại bốn cái, trong đó một cái vừa phát hiện, vẫn đang nghiên cứu nên chưa phái người vào. Ba cái đều đã cử đội thám hiểm tiến vào nhưng tổn thất thảm trọng nên phải tạm dừng. Nguyên nhân là do ba di tích này xuất hiện ở các quốc gia nhỏ, trình độ tu luyện giả và khoa học kỹ thuật thấp. Chính phủ của những quốc gia này lại khá bảo thủ, kiên quyết không cho người của nước ngoài nhúng tay vào.

Mỗi quốc gia tồn tại đều có quyền tự chủ. Trừ một vài trường hợp đặc biệt, nếu không các nước lớn cũng không có tư cách can dự vào, chỉ có thể đứng từ bên ngoài quan sát, trong bóng tối cử một số tên trộm mộ chuyên nghiệp tìm cách xâm nhập. Mà lần này Diệp Thiên cũng sẽ đến với tư cách một tên trộm mộ nhưng là dưới danh nghĩa cá nhân. Tất nhiên hắn sẽ không thừa nhận chuyện này. Di tích hay gì đó đều là đồ công cộng, ngươi cũng không hỏi qua chủ nhân di tích, dựa vào cái gì nói nó là của mình? Trong mắt Diệp Thiên, chính phủ các nước chẳng qua đang tự mang lên mình một bộ mặt đẹp đẽ để danh chính ngôn thuận c·ướp đoạt mà thôi. Rất khó nói ai đúng ai sai, đơn giản là tư tưởng khác biệt mà thôi.

Diệp Thiên lên kế hoạch cho một chuyến đi dài, vạch ra lộ tuyến rõ ràng. Thám hiểm di tích kiếm tiền là một chuyện, hắn cũng không quên nhiệm vụ chính của bản thân là phải vui chơi cho thỏa thích. Vì vậy, lộ tuyến của Diệp Thiên bao gồm rất nhiều địa điểm du lịch nổi tiếng tại các nước khác nhau, đến mức các quốc gia sở hữu bốn di tích kia chỉ giống như những địa điểm vô tình đi ngang qua chứ không có gì nổi bật. Vẽ xong lộ tuyến và danh sách các nơi cần đến, Diệp Thiên không khỏi cảm thán. Mạng lưới thật tiện lợi, nếu Thần Giới cũng có một cái như vậy, tu luyện giả tại đó muốn làm gì cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Nhưng chư thiên vạn giới vô cùng vô tận, thứ bao phủ được tất cả cũng chỉ có Thiên Đạo Bia mà thôi. Đáng tiếc thứ này là đệ nhất thần vật, không ai có thể điều khiển được. Sau này nếu có cơ hội quay lại Thần Giới, Diệp Thiên cũng muốn thử luyện hóa nó một lần.

Mọi thứ đều đã chuẩn bị xong, Diệp Thiên chỉ mang theo máy tính xách tay, vài loại giấy tờ tùy thân, sau đó liền lên đường đến nơi đầu tiên. Hắn không ngồi máy bay theo cách thông thường mà trực tiếp ghi lại tọa độ trên mạng rồi phi hành thẳng đến. Dù sao đi máy bay cần có hộ chiếu, thứ thường bị đóng băng trong thời gian hỗn loạn gần đây, hạn chế sự hoạt động mạnh mẽ của các thế lực tu luyện giả. Quan trọng nhất, dùng phương tiện công cộng sẽ bị ghi lại lộ tuyến, dễ bị phát hiện vị trí một cách tương đối. Lần này tuy mục đích chính của hắn vẫn là du lịch nhưng còn có cả trộm mộ, vẫn nên vượt biên trái phép thì hơn.