Tiêu Dao Lục
Chương 303: Tặng LạiChương 303: Tặng Lại
Bị người quen cản trở công việc khiến Diệp Thiên không thoải mái lắm. Nhưng hết cách, bất kể là Thời Niệm Băng hay Chu Tử Uyển đều có mối quan hệ không tệ với hắn. Hai nàng lại đưa ra được lý do rất thuyết phục phải bảo vệ Ám Dạ bằng mọi giá. Tuy Diệp Thiên vẫn có thể bất chấp ra tay nhưng làm như vậy sẽ ảnh hưởng đến cả hai. Chu Tử Uyển không hoàn thành được nhiệm vụ, Tiểu Băng vẫn tồn tại q·uấy n·hiễu Thời Niệm Băng. Bỏ đi, ba tháng mà thôi, hắn đã để Ám Dạ sống thêm hơn bốn năm, lại thêm ba tháng cũng chẳng khác biệt nhiều. Diệp Thiên cũng không phải loại người hẹp hòi như vậy.
Dù vậy, tất cả rắc rối đều tập trung trên người Ám Dạ khiến Diệp Thiên tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Giải quyết được hắn cũng tức là kết thúc mọi chuyện nên hiện tại Diệp Thiên khá rảnh rỗi. Ngẫm lại cũng không còn việc gì gấp gáp, Diệp Thiên quyết định đến Thanh Mỹ Quốc gặp Tô Y Y một chuyến. Hắn và vị mỹ nữ này có quan hệ quen biết xã giao, không tính là thân thiết, lần trước giúp nàng chỉ là giây phút tùy hứng. Có điều trước khi đi xa cũng nên chào hỏi một tiếng, đồng thời xem thử tên hoàng đế mà Diệp Thiên đích thân đưa lên hoàng vị kia có làm tốt nhiệm vụ của mình hay không.
Sự thật chứng minh Tô Thiếu Văn không làm Diệp Thiên thất vọng. Dưới sự điều hành của hắn, khoảng cách chênh lệch dần được thu ngắn lại. Quyền lực của quý tộc suy giảm, dần dần giống như quan chức ở các nước thông thường. Bộ luật mới cũng đề cao quyền bình đẳng và các quyền lợi của người dân. Bọn hắn đã có quyền khiếu nại, tố tụng cả quý tộc, việc mà trước kia bị xem là phạm pháp. Thương nhân vẫn giữ được vai trò và địa vị của mình, có điều không cần nịnh nọt quý tộc như trước, thay vào đó bắt đầu các hoạt động hỗ trợ dân thường do hoàng tộc phát động, giúp nên kinh tế phát triển cân bằng hơn.
Chỉ trong bốn năm lại có thể thay đổi cả một vương triều theo chế độ phong kiến đến mức này, năng lực của Tô Thiếu Văn còn vượt ra khỏi mong đợi của Diệp Thiên. Hắn cảm thấy khá hài lòng, tuy trên thế giới có rất nhiều sự bất công, Diệp Thiên muốn quản cũng không quản hết. Nhưng phàm là chuyện xảy ra trước mặt, cảm thấy ngứa mắt và có đủ năng lực thì nên ra tay. Làm được gì đó hữu ích cũng sẽ mang lại cảm giác thỏa mãn.