Tiêu Dao Lục

Chương 459: Ngàn Năm Thiên Tài Tống Thiệu Minh

Chương 459: Ngàn Năm Thiên Tài Tống Thiệu Minh

Là tửu lâu lớn nhất Chiêu Hoàng Thành, nơi này xa hoa hơn chỗ Triệu Nhật Văn từng mời Diệp Thiên dùng bữa đến vài lần. Bảng hiệu bằng kim loại hiếm, khắp nơi treo đủ cách loại ngọc thạch tỏa sáng suốt ngày đêm. Nhìn từ xa cũng có thể thấy được sự tráng lệ của nó. Theo Triệu Nhật Văn tiết lộ, tửu lâu này cũng thuộc quyền sở hữu của hoàng thất, chủ yếu để các quan viên và kẻ có tiền tiêu phí xa hoa. Mỗi năm đều thu về một khoản lợi nhuận khổng lồ.

Vị đại quan kia thuê trọn một tầng lầu để chiêu đãi. Triệu Nhật Văn đưa th·iếp xong liền được hai thị nữ dung mạo xinh đẹp dẫn đường, đưa bọn hắn đến tận nơi. Đại quan này gọi là Vũ Thừa Tự, dòng chính Vũ gia, đứng đầu một bộ. Điểm đặc biệt là hắn thuộc về quan văn chứ không phải quan võ. Giá trị vũ lực thường thường, chuyên lo về các chính sách cai trị chứ không giỏi điều binh khiển tướng. Trong một thế giới xem trọng vũ lực như Mạc Vũ Giới, dù chức tước ngang nhau, thực quyền của quan văn vẫn kém quan võ một bậc. So về tước vị, Vũ Thừa Tự chỉ thua kém hoàng đế và vài vị vương gia, trên thực tế lại bị một đám võ phu, kẻ mà hắn xem là hữu dũng vô mưu đứng trên.

Kẻ có tài lại có dã tâm như Vũ Thừa Tự đương nhiên không muốn đứng dưới người khác. Vũ lực của hắn không được nhưng có thể tìm kiếm từ nơi khác. Hầu hết đại năng đều đã có vây cánh riêng, vì vậy Vũ Thừa Tự nhắm đến các thiên tài, những kẻ có khả năng cao sẽ trở thành đại năng trong tương lai.

Tầng lầu này có diện tích rất rộng, được chia làm vài vòng. Vị trí trung tâm, đối diện với ghế chủ tọa là sân khấu cho ca kỹ nhảy múa góp vui. Vòng tiếp theo chia thành hai hàng ghế xếp song song, lấy đường từ ghế chủ tọa đến cửa ra vào làm trục đối xứng, mỗi bên tám ghế, vừa đủ cho mười sáu tên ứng viên của vòng thứ hai. Vòng ngoài có diện tích rộng hơn, rất nhiều chỗ ngồi, là nơi dành cho thuộc hạ, hộ vệ của từng người.