Tiêu Dao Lục

Chương 917: Liều Mạng Chạy Trốn

Chương 917: Liều Mạng Chạy Trốn

Trong vùng không gian vô định kết nối các tiết điểm không gian, một bóng đen không rõ hình dạng đang lướt đi với tốc độ cực nhanh. Khí tức đã suy yếu đến cực điểm nhưng vẫn có thể nhận ra đây chính là Tiêm Ngọc Ma Đế vừa may mắn sống sót sau một quyền của Diệp Thiên. Khi đó Tiêm Ngọc Ma Đế đang ở vào trạng thái suy yếu, công kích của Diệp Thiên lại còn mạnh hơn cả lúc hắn đấu với Mặc Diệp Đế Quân. Về lý thuyết, nàng hoàn toàn không có chút cơ hội sống sót nào. Nhưng điều đó chỉ đúng khi Diệp Thiên nhắm vào nàng.

Khi đó Diệp Thiên bị phẫn nộ xâm chiếm, hành động theo bản năng, phản kháng lại thứ đang nhắm vào mình. Vì vậy mục tiêu thực sự của hắn là ma ảnh chứ không phải Tiêm Ngọc Ma Đế. Không bị t·ấn c·ông trực diện nhưng ma ảnh bị hủy, một phần dư lực của một quyền vẫn tác động đến khiến Tiêm Ngọc Ma Đế trọng thương, rơi vào trạng thái suy yếu cực độ. Lúc này nàng không còn tâm trí nghĩ đến chuyện trả thù, chỉ muốn rời đi thật nhanh. Trong vô số năm tháng tồn tại, đây là lần đầu tiên Tiêm Ngọc Ma Đế cảm thấy c·ái c·hết gần mình đến như vậy. Cảm giác sợ hãi đã bị lãng quên từ lâu nay lại thức tỉnh, thứ cảm giác mà nàng cho rằng vốn không còn tồn tại trong tiềm thức của mình nữa.

Tần Khuynh Mộng và Diệp Chấn rốt cuộc đã sinh ra loại quái vật gì? Đây là câu hỏi duy nhất trong đầu Tiêm Ngọc Ma Đế lúc này. Nàng muốn rời đi thật xa, cố gắng khôi phục trong thời gian ngắn nhất, chuyện trả thù gì đó để sau hẳn tính. Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, Tiêm Ngọc Ma Đế muốn yên lặng rút lui, người khác chưa chắc đã đồng ý để nàng làm như vậy.

Phát hiện có kẻ chặn đường, Tiêm Ngọc Ma Đế lập tức dừng lại, ngẩn đầu nhìn lên lập tức gặp được hai gương mặt quen thuộc. Giọng nói của nàng tràn đầy sự phẫn nộ: