Đế Chế Đại Việt
Chương 1116: Võ lâm song tiệnChương 1116: Võ lâm song tiện
Mới đó đã trải qua gần 20 năm, Doãn Chí Bình từ một thanh niên chưa ráo máu đầu cũng trở thành một người đàng ông gần bốn mươi tuổi chững chác, chín chắn. Nếu so với lúc trước, Doãn Chí Bình càng thêm âm trầm, lòng dạ cũng càng hiểm độc, hắn càng quên mất mình là người Hán, bất kể người Hán nào phạm tội đều bị hắn t·rừng t·rị thẳng tay. Bên trong tô giới có phong trào “thịnh Hoa bài Việt” liền bị Doãn Chí Bình khi đó làm trưởng nha cảnh sát đàn áp thẳng tay. Đàn áp ở đây hắn lại không sử dụng b·ạo l·ực mà một mặt tiến hành ly gián, một mặt tích cực bôi đen những kẻ lãnh đạo của phong trào, chờ nội bộ của bọn hắn đánh nhau loạn xạ Doãn Chí Bình lúc này mới tuyên bố xếp nhóm này vào diện phần tử khủng bố, sau đó tung cảnh sát ra một mẻ hốt gọn bọn hắn.
Có thể nói Doãn Chí Bình chính là một Hán gian, không những vậy còn là một Hán gian cực kỳ triệt để. Hắn cảm thấy sự lựa chọn của mình gần 20 năm trước là một sự lựa chọn hoàn toàn chính xác. Nếu không phải quyết định sáng suốt đó lúc này hắn không phải là một tổng đốc của một thành thị mà chỉ là một tiểu đạo sĩ ở núp ở Chung Nam Sơn mà thôi.
Chiết Giang vùng giáp ranh với tỉnh Hồ Nam, Chung Nam Sơn chính là nơi đặt môn phái của Toàn Chân giáo, là môn phái đứng đầu võ lâm. Dù hiện tại võ lâm suy tàn, trăm môn không được một phái, biến cố Ninh Hải Toàn Chân thất tử bảy người t·ử t·rận hết ba, thế nhưng Toàn Chân giáo địa vị trong võ lâm cũng không suy chuyển. Dù sao phái Nga Mi bên kia cũng chỉ có mấy mụ ni cô già, không có sức cạnh tranh với bọn hắn.
Khác với trong tiểu thuyết các Toàn Chân đạo sĩ cả ngày đi hành hiệp trượng nghĩa, cứu thế tế dân, thực chất Toàn Chân giáo chính là chân chính một đại địa chủ. Xung quanh Chung Nam sơn trăm dặm đều là đất đai của mấy tên đạo sĩ mũi trâu. Nếu không các ngươi nghĩ rằng đám đạo sĩ lấy tiền đâu mà đi ngao du khắp nơi để kiêu ngạo, diễu võ giương oai đây. Không chỉ là địa chủ, bọn hắn cũng thu tô tương đối nặng, dân chúng phía dưới chân núi cực khổ khố rách áo ôm, ngược lại đạo sĩ trên núi lại khá béo tốt, ai nấy da thịt trắng nõn nà như heo.