Đế Chế Đại Việt
Chương 1138: Đại Việt đòi nợChương 1138: Đại Việt đòi nợ
Ở phương Tây lúc này sóng ngầm đang cuộn chảy, ở phương Đông cũng không khác bao nhiêu. Nhất là Đông Ngô hiện tại lại trở thành một quốc gia tư bản quân phiệt phát triển nhất ở phương Đông. Với mối quan hệ chặt chẽ với Franzt, hiện tại Đông Ngô tựa như là một phiên bản lite của Franzt vậy, cũng thành lập một nền quân chủ lập hiến đứng đầu là Ngô hoàng Tôn Quyền, Thủ tướng đứng đầu quân chính là Chu Du.
Đông Ngô có thể xem là một phiên bản lite của Franzt về công nghiệp, kỹ thuật, tuy nhiên lại là một phiên bản pro max về tài nguyên thiên nhiên. Đông Ngô có các đồng bằng lớn để sản xuất nông nghiệp, cũng rất giàu có tài nguyên, đặc biệt là vàng, càng quá hơn là số vàng này độ tinh khiết lại rất cao. Đông Ngô cứ thế đào vàng lên đem bán cho Franzt, đổi lại là mua về lượng lớn kỹ thuật, máy móc, cũng như cho người đi du học tại Franzt, Gemanic, thậm chí là học ở Đại Việt cũng có. Sau khi thôn tính được một lượng lớn đất đai của Thục quốc, Đông Ngô án binh bất động một thời gian chậm rãi tiêu hoá khối lãnh thổ này, sau gần mười năm, Đông Ngô lại bắt đầu rục rịch muốn động. Tại vùng biên giới giữa Đông Ngô và Đại Hán liên tục xảy ra v·a c·hạm, mà phần thiệt thòi lúc này lại thuộc nhiều về Đại Hán.
Ngược lại, Thục quốc lúc này cũng chỉ co vòi lại ở phía Nam mà kéo dài hơi tàn dưới sự bảo kê của hạm đội Đông Dương. Vũ Văn Dũng trực tiếp đồn trú tại đây bảo vệ cho Thục quốc khiến cho Đông Ngô vẫn còn chưa dám động đến nơi này.
Ở phía Bắc Đông đại lục, Tào Duệ lúc này làm vua không được bao lâu lại lâm bệnh nặng, lúc này đã nghĩ đến việc nhường ngôi. Họ Tào cùng họ Tư Mã lần nữa nổi lên t·ranh c·hấp quyền lực trong triều đình, vô sức tiếp tục tiến xuống phía Nam.