Đế Chế Đại Việt

Chương 1172: Tập kích

Chương 1172: Tập kích

Hà Bắc, tháng năm, v·ũ k·hí hoá học chưa đến, thế nhưng chiến trường đã có sự biến chuyển. Bởi lúc này trời Hà Bắc đã ngừng mưa, đổi ngược lại thành nắng gắt của mùa hè. Vừa mưa xong chuyển sang nóng gắt, trên chiến trường lại có hàng chục ngàn cái xác c·hết nằm ở vành đai trắng không ai dọn dẹp khiến lúc này ở Hà Bắc lúc này d·ịch b·ệnh lập tức xảy ra. Quân Hán chỉ trong vòng nửa tháng đã có 5 vạn quân bị loại khỏi vòng chiến đấu chỉ vì d·ịch b·ệnh, hơn 2 vạn thương binh vì khí trời v·ết t·hương sưng mủ phải cắt bỏ tay, chân hoặc t·ử v·ong vì nhiễm trùng. Phía bên kia Nguỵ quốc lại đỡ hơn một chút, nhờ có một lực lượng quân y thường trực, cùng với “thần dược” thuốc kháng sinh giúp cho cơ hội sống sót của những binh sĩ Nguỵ quốc cao hơn Đại Hán. Thế nhưng trong tổng cộng 80 vạn quân, trong vòng 3 tháng quân Nguỵ cũng đã tử thương hết 15 vạn, trong đó con số này của Đại Hán là 23 vạn. Chỉ riêng Hà Bắc đã là như một cái lò xay thịt người, một cái lỗ đen không đáy luôn điên cuồng hút vào mạng người để làm thoả mãn nó.

Quân Hán lúc này Hoắc Khứ Bệnh cũng nhận ra mối đe doạ thực sự chính là những cao điểm đặt các trung đoàn pháo binh kia, nếu không có pháo binh hỗ trợ chia cắt các thê đội của quân Hán, thì quân Nguỵ sẽ rất khó phòng ngự hơn rất nhiều. Vì vậy Hoắc Khứ Bệnh một mặt dưới sự cố vấn của Gemanic, dần dần xây dựng chiến hào gần hơn với phòng tuyến của quân Hán, mặt khác khác lại cử quân t·ấn c·ông cao điểm pháo. Tư Mã Ý cũng lập tức tăng viện cho Đặng Ngải, hai bên đánh nhau mấy chục trận vẫn không phân được thắng bại, tuy nhiên quân Hán cũng đã kéo được chiến hào vào trong tầm một cây số với quân Nguỵ. Lúc này những khẩu lựu pháo ngắn nòng của quân Hán bắt đầu phát huy hiệu quả liên tục trút xuống chiến tuyến của quân Nguỵ những cơn mưa pháo khiến t·hương v·ong của quân Nguỵ tăng lên, đến công sự cũng không thể chịu nổi sức công phá của đạn pháo. Chỉ riêng làng An Cân, An Quận trong vòng hai tháng hai bên đã liên tục thay nhau chiếm đoạt không dưới mười lần.

Đến khi d·ịch b·ệnh xảy ra, cả hai bên đều biết không thể tiếp tục đánh lâu dài như thế này được. Bởi nếu còn cầm chân nhau ở đây như thế này thì một trong hai bên sẽ c·hết sạch binh sĩ vì d·ịch b·ệnh mất. Do đó chiến trường lại nổ ra ngày càng ác liệt, một ngày có thể có đến năm ngàn người t·hương v·ong là chuyện quá binh thường, quân số hai bên liên tục sụt giảm, tinh thần binh sĩ chán nản, không muốn chiến đấu nữa.

Tuy nhiên đến trung tuần tháng năm, chiến trường cuối cùng có bước ngoặc. Đến từ việc có tin tức truyền ra Tư Mã Ý đã bị nhiễm bệnh dịch, hôn mê b·ất t·ỉnh. Hoắc Khứ Bệnh lập tức hoài nghi, liệu rằng đây có phải là mưu kế của Tư Mã Ý hay không.