Tiêu Dao Lục

Chương 1177: Kịch Bản Khó

Chương 1177: Kịch Bản Khó

Tên s·át n·hân hàng loạt kia đi qua thông đạo chạy trốn đến thế giới này. Hắn lẫn trốn suốt một thời gian thì nhận ra mình không còn là t·ội p·hạm truy nã nữa. Phát hiện này khiến hắn quá đỗi vui mừng, nhưng đó cũng là lúc t·ên s·át n·hân gặp được Tô Kỷ. Tô Kỷ không nhận ra đối phương vì bộ dạng dơ bẩn và gương mặt đầy bùn đất. Tên s·át n·hân thì thất thần mất một hồi lâu, sau đó theo bước Tô Kỷ về đến tận cổng nhà.

Sau khi quan sát kỹ càng, hắn nhanh chóng rời đi. Lại qua một thời gian nữa, hắn rốt cuộc cũng biết mình đã xuyên đến một thế giới song song. Tên s·át n·hân này quyết định g·iết Tô Kỷ rồi đoạt lấy thân phận này. Tiếp theo là một màn đột nhập, đuổi bắt, chiến đấu. Tuy Tô Kỷ yếu đuối, nhát gan nhưng có hào quanh nhân vật chính phù hộ, sau cùng chiến thắng và g·iết được t·ên s·át n·hân. Nhưng mọi chuyện không dừng lại ở đó. Sau khi t·ên s·át n·hân c·hết liền hóa thành một đám khói nhập vào trong người Tô Kỷ. Sức mạnh, ký ức cũng như tính cách của t·ên s·át n·hân và Tô Kỷ dung hợp làm một. Từ đó tính cách của hắn trở nên vặn vẹo, sức mạnh cũng vượt xa người bình thường.

Tô Kỷ bị giằng xé nội tâm, cố gắng khống chế phần tính cách cuồng sát kia nhưng đôi khi vẫn mất kiểm soát khi bị mắng chửi. Kết quả hắn g·iết người, không chỉ một mà liên tục ba lần. Bị cảnh sát truy nã, Tô Kỷ buộc phải trốn chạy. Do trời xuôi quỷ khiến nhưng thật ra là mong muốn của biên kịch, hắn chạy đến đường cống ngầm kia, đi xuyên qua thông đạo. Nhưng lần này Tô Kỷ không quay ngược lại thế giới của t·ên s·át n·hân mà là một nơi hoàn toàn khác. Kết phim là phân cảnh Tô Kỷ nở nụ cười vặn vẹo cùng với suy nghĩ sẽ g·iết tất cả những bản thể ở các thế giới song song, trở thành tồn tại tối cường trong vũ trụ này…

Kịch bản này có yêu cầu cực cao với kỹ xảo diễn xuất. Diệp Thiên phải thể hiện được sự yếu đuối, nhát gan của Tô Kỷ, điên cuồng, tàn ác, ham muốn g·iết chóc của t·ên s·át n·hân cũng như đấu tranh tâm lý khi cả hợp nhất, hai tính cách đối lập cùng tồn tại trong một cơ thể. Diệp Thiên đọc xong mà cười không nổi. Hắn chỉ yêu cầu một vai diễn khó hơn để thoát khỏi hình tượng tổng tài cẩu huyết kia, nhưng có cần khó đến mức này hay không? Diệp Thiên hoàn toàn không có chút tự tin nào với vai diễn này, hắn có thể tưởng tượng ra cảnh mình bị cười nhạo ở phim trường. Hiện tại Diệp Thiên không khỏi tưởng niệm Tần Khinh Tuyết, có nàng chống lưng, mọi thứ dễ dàng biết bao nhiêu…