Đế Chế Đại Việt

Chương 1217: Hi sinh

Chương 1217: Hi sinh

Đẩy lui quân địch, thế nhưng tình thế của chính Minsk cũng không có một sự chuyển biến tốt đẹp nào. Hiện tại trong tay của Pavlov cũng chỉ còn có 15 ngàn quân, trong đó 13 ngàn đang phòng ngự ở phòng tuyến phía Đông, còn phía Tây trống rỗng, quân địch có thể đột kích vào Minsk bất cứ lúc nào. Cái khó chính là nếu quân ở Minsk thất thủ, thì tiền phương sẽ gặp nguy và ngược lại, trong khi Pavlov lại không thể rút được quân trở về, bởi vì nếu không cần thận tiền phương lại thất thủ.

Lúc này Pavlov quyết định sử dụng đến lực lượng dân quân còn lại trong vùng. Lúc Pavlov trở về thì Yakov đã dẫn theo 8 ngàn người già, phụ nữ và trẻ em còn khả năng di chuyển đi đến Tây Thành, ở bên trong trấn còn ở lại chừng 3 ngàn đàn ông và cụ già đã không còn khả năng di chuyển, một số y tá nhân viên hậu cần cũng tình nguyện ở lại để chăm sóc dân binh ước chừng có năm ngàn người. Trong đó lực lượng dân quân còn lại ở trấn điều động được khoảng một ngàn năm trăm người phòng thủ trong trấn. Lúc này quân Gemanic có thể đột kích đến bất kỳ lúc nào. Pavlov bây giờ suy nghĩ đến một việc, hắn còn cần phải thu hút sự chú ý của quân Gemanic tạo điều kiện cho Yakov rút lui. Pavlov tập trung lại 500 binh sĩ và dân quân trước quảng trường của thị trấn. Hắn đứng trên bục hướng xuống những binh sĩ ăn mặc rách rưới, quần áo đầy bụi đất, mặt mày đầy nhọ nồi nói.

– Hôm nay các bạn đã chiến đấu rất dũng cảm, chúng ta đã đẩy lui được quân địch, thế nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta đã bảo vệ được dân chúng bên trong thị trấn. Đồng chí chính uỷ đã đưa tám ngàn dân chúng rút lui đến Tây Thành, nhưng nếu không có sự phối hợp của chúng ta thì bọn họ chắc chắn sẽ bị chặn lại. Vì vậy, ta muốn gửi đến các đồng chí một thỉnh cầu cuối cùng, đêm nay chúng ta sẽ đột kích vào đồn của địch, đánh lạc hướng cho Yakov rút lui. Lần này đi có thể sẽ không bao giờ quay trở lại được nữa, các đồng chí có đồng ý cùng ta hi sinh vì nhân dân, hi sinh vì đất mẹ hay không?

– Đồng ý, đồng ý!