Đế Chế Đại Việt
Chương 1229: Lựa chọnChương 1229: Lựa chọn
Trận đấu cuối cùng cũng kết thúc với thất bại bẽ bàng của Gemanic trước đội tuyển bóng đá Đại Việt. Tuy nhiên đối với Hitler hắn không còn có cảm giác quá hụt hẫng như trước, ngược lại hắn cảm thấy lần này đi đến Đại Việt là rất đáng giá, không chỉ thăm dò được thái độ của Đại Việt mà hắn còn mang trở về được một bản thiết kế xe tăng hạng nặng.
Chỉ là Hitler không biết rằng hắn đã bị Lý Anh Tú xoay quanh, dù hiện tại Gemanic có phát triển rất mạnh mẽ đi chăng nữa nhưng nếu muốn chế tạo một chiếc tăng hạng nặng tốt thì điều đó thực sự rất xa vời. Điều này đòi hỏi sự phát triển của các ngành công nghiệp nặng cùng các ngành công nghiệp phụ trợ, hỗ trợ cho Gemanic, mà những thứ này Gemanic chưa thể đạt đến đẳng cấp của Đại Việt được. Do đó chắc chắn một lượng tài nguyên và tiền của của Gemanic sẽ đổ xuống sông xuống biển khi đổ tất cả vào những dự tán như thế này. Cho đến hiện tại mẫu xe tăng hạng nặng của Đại Việt T-75 vẫn mới chỉ sản xuất giới hạn vài trăm chiếc, thì đừng nói đến Gemanic hiện tại biến những chiến tăng hạng nặng thành chủ lực thì cũng chỉ là điều viễn vông.
Hai ngày sau trận đầu Hitler liền trở về Gemanic, một ngày trước đó là buổi đàm phán giữa các Bộ trưởng, Thứ trưởng với nhau về các hợp đồng thương mại. Hiện tại Gemanic chính là cần thép, xăng dầu, cùng một số phụ kiện cho ngành hàng không, cùng với đó là các mặt hàng tiêu dùng, nguyên liệu, nhiên liệu phục vụ cho công nghiệp. Những thứ này Đại Việt có, cũng đồng ý bán cho Gemanic một số, đặc biệt là một số vật liệu để chế tạo máy bay, xe tăng hạng nặng cùng chiến hạm Đại Việt cũng bán để giúp đỡ Gemanic sớm có thể tạo ra chiến hạm và xe tăng hạng nặng cũng như máy bay kiểu mới. Số tiền thu được Đại Việt sử dụng để mở rộng sản xuất, chuẩn bị cho lần tham chiến sắp tới. Nhìn Hitler cùng Lý Anh Tú tay bắt mặt mừng, lúc chia tay lại lưu luyến không rời nhiều lúc ai cũng nghĩ rằng hai bên là đồng minh.
Kể cả Stalin lúc nhìn thấy tấm ảnh của hai vị nguyên thủ quốc gia trên mặt báo mặt hắn đã đỏ phừng lên vì tức giận. Stalin không tin rằng hai bên kết minh, thế nhưng Stalin càng nguyện ý tin rằng hai bên đã có một giao dịch lại làm tổn hại đến lợi ích của Bravia.