Đế Chế Đại Việt

Chương 1379: Thư nhà

Chương 1379: Thư nhà

Tiếng gầm lớn đó thuộc về sư đoàn kỵ binh Dũng Nghĩa của Nguyễn Khoái, được tổ chức theo mô hình của quân Thánh Dực của Trần Bình Trọng, sư đoàn kỵ binh Dũng Nghĩa luôn là đơn vị tiên phong đại diện cho cánh quân từ Bạch Long châu trở về cổ lục địa tham chiến, trên trận chiến bán đảo Lôi Châu, sự dũng mãnh của sư đoàn Dũng Nghĩa khiến cho quân Đông Ngô phải run sợ, bởi trong thời kỳ hoả khí phát triển như thế này thực sự rất ít các đơn vị kỵ binh dám cầm thuần một lưỡi đao cứ thế phóng thẳng ra chiến trường.

Có một điều khác biệt giữa kỵ binh Dũng Nghĩa và Thánh Dực kỵ binh chính là trang phục, kỵ binh Dũng Nghĩa được trang bị chính là giáp trụ, lưỡi đao do chính tay những người lùn chế tạo, không phải là đồ công nghiệp, mỗi bộ giáp mang theo kiểu dáng của các đơn vị kỵ binh hạng nặng thời trung cổ, bên trên lại là các đường nét hoa văn điêu khắc của các tinh linh kết hợp vào, chất liệu của nó cũng không phải là thép thông thường mà là những quặn sắt nằm sâu trong lòng đất bên trong rừng Tiên được địa tinh linh đào móc lên, những quặn sắt này không biết có phải bị nhiệt lượng từ sâu trong tâm của hành tinh ảnh hưởng đến hay không mà lại có độ tinh khiết rất cao, sau đó qua sự trui rèn kỳ công của người lùn, bọn hắn đã có thể tạo được những bộ giáp có chất lượng tiệm cận các bộ giáp thời Thượng cổ, chỉ có điều bọn hắn không có đủ bí ngân để tạo thành những bộ giáp của Thánh kỵ sĩ mà thôi. Từ kiếm cong, giáp trụ, mã giáp đều được làm thủ công từ những người lùn và tinh linh có tay nghề cao, tinh xảo, giá trị tạo nên một sư đoàn kỵ binh như thế này cực kỳ đắt đỏ, tại Bạch Long châu bọn hắn có thể trở thành các đội danh dự đại diện cho Bạch Long châu, tại chiến trường bọn hắn chính là những tử thần lạnh lùng thu gặt tính mạng của địch nhân làm vinh dự cho mình.

– Giết!

Các kỵ binh gầm thét giơ lên thanh đao vừa mảnh nhưng lại cực kỳ sắc bén nhất tề vung xuống, đầu người lập tức lăn lông lốc, lưỡi đao không thấy máu chiếu rọi dưới ánh nắng mặt trời sáng loà, cơn lũ kỵ binh sắt thép như một cơn s·óng t·hần càn quét qua phòng tuyến thủng lỗ chỗ của quân Đông Ngô, không gì có thể cản nổi. Một điều nghịch lý chính là khi đối diện với các quân đoàn bộ binh cơ giới, tăng thiết giáp Đại Việt quân Đông Ngô luôn bám trụ đến cuối cùng để tử chiến, thế nhưng khi sư đoàn kỵ binh Dũng Nghĩa ào lên, vừa nhìn thấy những con chiến mã mang mặt nạ sắt, như một nỗi sợ hãi đến tột cùng bỗng chốc ập đến những chiến binh Đông Ngô dũng cảm vừa rồi lúc này vậy mà quay đầu bỏ chạy.