Tiêu Dao Lục
Chương 149: Mượn Danh TiếngChương 149: Mượn Danh Tiếng
Không giống như sư phụ và đệ tử trong một môn phái, lão sư cũng là nghề nghiệp truyền dạy kiến thức nhưng chỉ dừng lại ở những thứ căn bản. Đối với Diệp Thiên mà nói thì nghề nghiệp này khá đơn giản, không áp lực. Theo như Tần Khinh Tuyết, đây đơn thuần là một lời mời, có đồng ý hay không đều tùy thuộc vào hắn. Hơn nữa khác với các lão sư thông thường, Diệp Thiên cực kỳ tự do, không bị bất cứ ràng buộc nào. Cái chính phủ Thương Huyền Quốc cần là mượn danh tiếng của Diệp Thiên để đàn áp các thế lực đang nhăm nhe chiếm đoạt nhân tài của quốc gia này. Ít nhất ngôi trường có Diệp Thiên làm lão sư sẽ không có một thế lực nào dám tiếp cận, mời gọi nhân tài. Đây là sự tôn trọng tối thiểu phải có với một vị Tông Sư.
Diệp Thiên vốn định từ chối thì đã nghe Tần Khinh Tuyết nói tiếp:
– Ta cho rằng ngươi nên nhận lời. Sau sự việc lần trước, Huyền Nghi đã không dám ra tay nữa nhưng vẫn dè chừng mọi động tĩnh của ngươi. Ta nghe nói vị tổng giám mới nhận chức có tính khí không được tốt lắm, rất khó nói trước bọn hắn có âm mưu chuyện gì hay không.
Diệp Thiên thản nhiên đáp: