Phong Lưu Chân Tiên

Chương 1723: Giám Ngục

Chương 1723: Giám Ngục

Số lượng tù nhân tại nơi này không đạt đến một ngàn người nên có thêm vài quy định. Thứ nhất, chỉ có thể đánh bên trong phạm vi sàn đấu, mọi hành vi ra tay tại khu vực bên ngoài đều bị nghiêm cấm. Thứ hai, chỉ cho phép quyết đấu giữa những người chênh lệch không quá hai tiểu cảnh giới, ví dụ như sơ cấp Thiên Hoàng có thể khiêu chiến thấp nhất là trung cấp Địa Hoàng. Thứ ba, không thể đấu với cùng một đối thủ trong vòng một trăm năm. Thứ tư, những ai đạt được chuỗi thắng là bội số của một trăm sẽ phải giao chiến với người thủ hộ nhà ngục. Cũng tức là muốn đạt được chuỗi trận thắng một ngàn sẽ phải đấu với ít nhất mười người thủ hộ. Đương nhiên, nếu đã khiêu chiến hết lượt những tù nhân cùng cấp khác cũng có thể yêu cầu đấu với người thủ hộ mà không cần đợi đến chuỗi một trăm, nhưng thông thường không có ai làm như vậy.

Theo như tin đồn giữa những tù nhân với nhau, thủ hộ nhân chính là tử thù năm xưa của Ngoại Vực Chi Chủ. Sau khi bị g·iết, hắn được Lâm Khinh Trần luyện hóa thành khôi lỗi, bố trí trên người vô số phong ấn và cấm chế. Tu vi và chiến lực của nó sẽ phụ thuộc vào người khiêu chiến. Khi đối đầu với cùng một đối thủ, người thủ hộ sẽ ngày càng mạnh lên, đến một mức nào đó thậm chí sẽ vượt trên cả một đại cảnh giới. Nghe đồn rằng trước kia từng có một kẻ tự tin chiến lực mạnh mẽ vượt xa cảnh giới, liên tục khiêu chiến người thủ hộ để thay vì đợi các đối thủ đồng cấp hết một trăm năm để nhanh chóng hoàn thành chuỗi một ngàn. Rốt cuộc đến trận thứ hai trăm, người thủ hộ đã vượt trên tên này trọn vẹn một đại cảnh giới, sau đó dùng một chiêu đánh hắn thành thịt nát. Đây cũng là lý do khiến rất ít tù nhân có thể từ nơi này đi ra ngoài. Muốn đạt đủ yêu cầu cần tốn một thời gian rất dài, hơi không cẩn thận liền bị người thủ hộ đánh bại, phải làm lại từ đầu.

Tính toán một chút, Dương Thiên cảm thấy thay vì đấu với người thủ hộ, vẫn cần tìm một cách khác để rời khỏi nơi này. Để hoàn thành chuỗi một ngàn trận sẽ tốn rất nhiều thời gian, hơn nữa cho dù Dương Thiên làm được, những người khác cũng không thể theo hắn. Lâm Khinh Trần chắc chắn không dám để Dương Thiên ở lại nơi này quá lâu, đến lúc Đoạt Ấn Chi Tranh bắt đầu buộc phải thả hắn ra. Cho nên tốt nhất chính là mở được một lối ra, sau đó dẫn vài người có năng lực đi cùng.

Một tháng tiếp theo Dương Thiên không vội đến sàn đầu mà đi vòng quanh nghiên cứu nhà ngục này. Đây là một mảnh không gian khép kín, bên ngoài nhà ngục có lực lượng của chính Lâm Khinh Trần bao phủ, không thể dựa vào vũ lực để xông ra. Dương Thiên thử bố trí một vài trận pháp thì phát hiện pháp tắc của nơi này cũng đã bị thay đổi so với ngoại giới, hầu như không có bất kỳ loại trận pháp nào có thể sử dụng được. Kín kẽ đến như vậy, khó trách tên kia tự tin nhốt hắn tại đây để trả thù cá nhân.