Phong Lưu Chân Tiên
Chương 1746: Bạch ThiênChương 1746: Bạch Thiên
Để tránh gây ra t·hương v·ong không cần thiết, những nhóm khác lựa chọn chiến thuật đánh du kích, tiêu hao dần sức chiến đấu của nhóm Bạch Thiên. Trên đường đến đây bọn hắn đã trải qua rất nhiều lần phục kích, đặc biệt là khi tiến vào Ám Vụ Sơn tần số liền tăng lên mạnh mẽ. Đối phương cũng rất biết cách phân chia công việc, gần như không để nhóm người này có thời gian nghỉ ngơi khôi phục. Vì vậy khi đến đây ai cũng trong trạng thái cảnh giác cao độ, Thần Lực hao tổn khá nhiều.
Khi thấy Vũ Thiên Tử nhảy ra, bọn hắn cũng không hề tỏ ra bất ngờ, chỉ đồng loạt thôi động pháp tướng hoặc lực lượng pháp tắc chuẩn bị ứng chiến. Một sự việc lặp đi lặp lại nhiều lần sẽ trở thành thói quen, theo bản năng làm ra hành động đối phó. Nhưng nếu bất ngờ phát triển theo hướng khác biệt, kết quả chính là phản ứng bị chậm một nhịp. Khi bọn hắn nhận ra Vũ Thiên Tử không lao thẳng đến chỗ mình mà chỉ ném một chiếc chuông nhỏ lên cao thì đã muộn.
Tỏa Thần Chung bay lên cao, hóa thành chiếc chuông khổng lồ tỏa bóng che phủ cả một cánh rừng lớn. Vũ Thiên Tử bay đến đứng bên cạnh nó, dùng bàn tay vỗ mạnh một cái. Tiếng chuông vang lên, tạo ra một đợt sóng âm khuếch tán với tốc độ chóng mặt. Nơi sóng âm đi qua, những người vô tình trúng phải liền phát hiện Thần Lực trong cơ thể giống như hoàn toàn bốc hơi. Cho dù bọn hắn cố gắng thế nào cũng không cảm nhận hay điều động được. Phạm vi hoạt động của sóng âm cũng không phải vô hạn, ngoại trừ nhóm Bạch Thiên thì chỉ có thêm vài tên xui xẻo đang phục kích gần đó dính phải.
Phản ứng đầu tiên của bọn hắn chính là thoát khỏi phạm vi ảnh hưởng nhưng không được. Chiếc chuông kia tạo ra một vầng sáng màu vàng nhạt, phạm vi bao phủ vừa vặn trong tầm hiệu lực của sóng âm. Không rõ rào chắn này mạnh yếu thế nào, thế nhưng chắc chắn nếu thiếu đi Thần Lực, chỉ dựa vào lực lượng thân thể không cách nào công phá được.