Phong Lưu Chân Tiên
Chương 1750: Tung Tích Mảnh Cuối CùngChương 1750: Tung Tích Mảnh Cuối Cùng
Tử Nguyệt Hà hay sông Tử Nguyệt ám chỉ một dòng sông màu tím nối liền mặt trăng đang treo ngược kia với Ngoại Vực. Đây là hiện tượng duy nhất chỉ có tại, tương truyền rằng Mị Nguyệt Thần dùng nó để tưởng nhớ một cố nhân đã ra đi trong trận chiến với Dị Tộc tại Ngoại Vực.
Tử Nguyệt Hà ban đầu chỉ là tồn tại mang tính biểu tượng, thậm chí được nhiều người xem là địa điểm du lịch lãng mạn bởi khung cảnh thơ mộng của nó. Nhưng không ai biết rằng Mị Nguyệt Thần Đế trong lúc vô tình đã lưu lại cả mị lực của nàng vào dòng sông này. Cứ cách một đoạn thời gian, mị lực kia sẽ phát tán trong vô hình, bất cứ ai trong phạm vi ảnh hưởng của nó đều bị hấp dẫn, không tự chủ được mà tiến vào bên trong. Kẻ rơi vào trong Tử Nguyệt Hà chỉ có một kết cục, bị sức mạnh thần bí của nó phân rã, biến thành một phần của dòng sông. Theo thời gian qua đi, lực lượng của dòng sông này ngày càng mạnh, thậm chí sản sinh linh trí. Đại năng Ngoại Vực vì e ngại Mị Nguyệt Thần Đế nên không dám đến đây phá hủy thứ này, nơi này dần trở thành một trong những khu vực nguy hiểm bậc nhất.
Từ sau khi có linh trí, Tử Nguyệt Hà thường ẩn mình tại mặt trăng, chỉ vào một vài dịp đặc biệt mới xuất hiện dưới hình dạng con sông màu tím nối liền cả thiên địa. Cái gọi là dịp đặc biệt chính là lúc xuất hiện những đại năng đủ mạnh khiến nó muốn hấp thu thành lực lượng. Mà Thủy Nguyên hay Dương Thiên đều là những mục tiêu không thể hấp dẫn hơn. Không rõ tên kia hẹn hắn ở nơi này là có mục đích gì, Dương Thiên cũng phải cảnh giác hơn một ít.
Bất quá cả hai người đều từng tiếp xúc với Mị Nguyệt Thần Đế, có kháng tính nhất định với mị lực của nàng. Lại cộng thêm tu vi Thiên Hoàng hẳn là không sợ con sông kia tác quái.