Phong Lưu Chân Tiên
Chương 1771: Xóa BỏChương 1771: Xóa Bỏ
Tay phải Đồ Thần Hỏa, tay trái Tâm Sinh Hỏa. Đây là hai loại hỏa diễm làm nên tên tuổi năm đó của Hỏa Hoàng Tần Lương. Xét về trình độ văn minh tu luyện, rất khó để so sánh giữa thời kỳ Viễn Cổ, Thái Cổ với hiện tại. Tu luyện hiện tại phát minh ra rất nhiều phương hướng tu luyện mới, nhưng cũng vì các trận đại chiến mà thất lạc đi rất nhiều công pháp, thần kỳ mạnh mẽ. Bất quá có một điều chắc chắn, Hỏa Hoàng Tần Lương có thể từng là vị Thánh Hoàng mạnh nhất trước khi bị Lâm Khinh Trần đánh bại, nhưng hiện tại hắn không còn xứng với danh hiệu này nữa. Trước tiên không nói đến việc tu vi suy giảm, Đồ Thần Hỏa và Tâm Sinh Hỏa tuy mạnh nhưng còn chưa đến mức khiến Dương Thiên e ngại.
Vô Giới Kiếm từ trong Âm Dương Vô Cực Quan bay ra, nằm gọn trong tay Dương Thiên. Vẫn là thanh kiếm này, tuy chỉ đổi một danh tự mới nhưng cảm giác mang lại hoàn toàn khác. Nếu như lúc trước Sáng Thế Kiếm là một đầu hung thú ẩn chứa sức mạnh vô hạn muốn hủy diệt tất cả, Vô Giới Kiếm hiện tại mang lại cảm giác phóng khoáng, tự do không giới hạn. Nó không bộc lộ sức mạnh thật sự khiến cho người nhìn vào cảm thấy đây là một thanh kiếm rất bình thường. Nhưng cũng chính sự bình thường đó khiến bọn hắn phải dè chừng. Bởi vì…nhìn không thấu.
Hỏa Hoàng Tần Lương hiện tại có tu vi cao cấp Thiên Hoàng, cao hơn Dương Thiên hai tiểu cảnh giới. Đồng thời bản thân hắn sở hữu công pháp và thần kỹ mạnh mẽ, ưu thế duy nhất của Dương Thiên chính là thần khi. Hơn nữa Vô Giới Kiếm vốn vượt xa thần khí thông thường, cho nên Dương Thiên tin chắc mình sẽ không bại. Hắn còn chưa từng biết hai chữ thất bại viết như thế nào.
Vũ Thiên Thần Ma Tướng hiện ra, cả hai thực hiện cùng một động tác chém xuống. Vết nứt không gian khổng lồ ẩn chứa vô tận kiếm khí đánh thẳng đến chỗ Tần Lương. Trước công kích như vũ bão này, vẻ mặt Tần Lương không hề biến sắc. Đồ Thần Hỏa trên tay hắn bùng c·háy d·ữ d·ội. Hỏa diễm màu đỏ rực từ trong những vết nứt không gian khác nhau tràn ra, cuốn lấy Trảm Không Kiếm tạo thành một cột lửa dài. Khi nó còn cách Tần Lương chưa đến ba mét thì hoàn toàn dừng lại, sau đó chuyển hướng t·ấn c·ông về phía Dương Thiên.