Tiền Hạo Kiếp Tây Du
Chương 18: Tru Tiên Trận!Chương 18: Tru Tiên Trận!
Sóng khí vô cùng mạnh mẽ của Ngưu Ma Vương phát ra từ cây rìu khiến Trường Bạch đã tung hết sức nhưng vẫn không thể đánh bại được lão. Trong thoáng chốc, lão lại chém thêm một cái nữa.
Từ trên xuống, tru tiên kiếm trận đã bị chia làm hai. Ngay cả cơ hội thể hiện chút uy lực cũng không có đã biến mất.
– Tốt! Có tiến bộ, biết dùng toàn lực rồi nhưng vẫn không thể lay chuyển được ta đâu. – Hắn cười một cách sảng khoái. Lão vui vì hôm nay được đánh một trận đã tay như thế.
Tiêu hao hết toàn bộ pháp lực, cả hai người nằm dưới đất thở hổn hển, lại nhìn về phía lão Ngưu mà bất lực không thể làm gì khác.
– Ngươi không sao chứ? – Thiết Phiến bay tới gần, vừa quan sát hai người xong quay qua Trường Bạch hỏi thăm tình hình.
– Ta vẫn ổn. Lão Ngưu đó thật mạnh. – Trường Bạch vừa đáp vừa thở dài.
Thiết Phiến che miệng cười, rõ ràng là như thế.
– Tất nhiên, so hiện tại thì chỉ có người trên Thiên Đình mới đánh được với lão. Mà cũng chưa vượt quá một bàn tay.
Trường Bạch nghe vậy cũng không thể nói gì khác. Nó như lời khẳng định rằng cậu khó mà có thể vượt qua được ông ta.
– Tru Tiên Trận đó, ngươi thực sự chưa thể hiện hết được uy lực vốn có của nó.
– Vậy sao? Hồi đó ta học được cũng là nhờ cơ duyên mới có. Nhưng chỉ học được một phần, còn lại đều là tự bản thân mày mò nốt.
– Được vậy thì thiên tư của ngươi cũng không đến nỗi nào đâu. – Thiết Phiến mỉm cười. Quạt Ba Tiêu vừa phẩy một cái, thương thế cả hai người đều tiêu biến.
– Thiết Phiến Công Chúa có từng chứng kiến thứ đó rồi sao? – Trường Bạch hỏi.
– Ừm. – Cô ta gật đầu.
– Vậy cô có thể giúp tôi cách để cải thiện được không? – Trường Bạch bối rối. Thật sự thì khi nghĩ tới điều ấy, cậu lại thấy hổ thẹn vì không thể hiện được uy lực vốn có của nó.
– Có thể, tuy nhiên thì ta sẽ không chắc chắn lắm. Nó sẽ rất gian nan.
Thiết Phiến nhìn như đang đợi câu trả lời của hắn, chỉ cần hắn chịu được khổ thì nàng cũng có thể bỏ ra một cái giá xứng đáng cho hắn.
– Ta chắc chắn sẽ làm được, để muốn vượt qua lão ta. Thậm chí cả Hồng Hài Nhi cũng vậy. – Trường Bạch vừa nói xong, tay kéo Hồng Hài Nhi đang định chuồn đi vào trong.
Hẳn là cậu ta biết cô ấy ám chỉ điều gì.
– Vậy ta cũng không ngại tiết lộ cho ngươi, cách đây hơn ngàn năm trước. Thời điểm ấy diễn ra trận chiến Phong Thần. Chính Khương Tử Nha là người phong thần cho bọn họ. Lúc ấy chiến loạn liên hồi không thể nào ngừng. Đa số những thần tướng hiện tại trên Thiên Đình đều do một tay hắn đề bạt lên. Số lượng tuy lớn nhưng so với trận chiến lần đó thì thật không thấm vào đâu.
Nói tới đây, Thiết Phiến hơi ngừng lại một chút. Trường Bạch cũng thắc mắc trận chiến lần đó, phải chăng đã có chuyện gì mà cậu không biết?
– Lúc ấy, ta chỉ đi theo cha mình xuất hiện trên thiên đình, đứng ở một bên quan sát được Tru Tiên Trận thật sự nó kinh khủng tới cỡ nào. Tru Tiên Trận năm đó được tạo ra bởi hai người, một là người rèn ra thanh kiếm, hai là Thông Thiên Giáo Chủ.
– Thông Thiên Giáo Chủ không thuộc về cùng phe với Thiên Đình sao? – Trường Bạch nghi hoặc.
– Đúng là Thông Thiên Giáo Chủ thuộc về phe Thiên Đình, nhưng vì do trái ngược với đạo của Nguyên Thủy Thiên Tôn và Lão Tử nên đã tách ra khỏi đó một thời gian. Lập lên Tru Tiên Trận để đối phó với hai người. Mới đầu cũng chỉ là dùng dưới nhân gian, nhưng càng ngày càng khiến nó trở nên rắc rối. Lại đổ họa xuống Thiên Đình. Vì bảo vệ Thiên Đình, ngăn cản Thông Thiên giáo chủ nên nhiều người hợp lực mới có thể đánh tan được thứ đó.
– Vậy cũng thật khó hiểu khi ta là đệ tử của Nguyên Thủy Thiên Tôn lại học được Tru Tiên trận từng đánh với sư phụ.
– Ha, ha, ha! Tên nhóc vô tri. Thứ đó đối với hai người như Thiên Tôn và Lão Tử đâu tính là gì, chẳng qua vì tổn hại lan sang Thiên Đình nên Thiên Đình mới chủ động ra mặt cùng họ trấn áp.
Ngưu Ma Vương tiến lại gần giải đáp cho hắn, lại gõ đầu hắn một cái cho sướng tay. Cậu ta lại không để tâm tới vì lão chẳng dùng lực, đơn thuần là gõ cho vui.
Trường Bạch sắp xếp lại những thông tin đó trong đầu. Trước nhất là sự mâu thuẫn giữa hai đạo của Giáo chủ với Thiên Tôn, sau vì chiến thắng mà Giáo chủ tạo ra Tru Tiên trận. Thứ đó vô tình ảnh hưởng tới Thiên Đình nên Thiên Đình phái người tới viện trợ nhưng việc chẳng thành lại mất nắm thóc. Rồi cuối cùng là tới trận chiến Phong Thần.
– Như vậy cũng hiểu ra được phần nào về trận Phong Thần. – Trường Bạch rời khỏi suy tư nói với hai người.
– Nếu ngươi muốn tái hiện lại Tru Tiên trận đó thì người phải xác định. Ngươi sẽ rơi vào tầm mắt của họ. Thậm chí bọn họ sẽ không tiếc trả giá lớn để trừ bỏ được hậu họa đó.
– Nhưng ta vẫn đang tự hỏi rằng bản thân sao lại học được thứ đó khi dưới cương vị là đệ tử Thiên Tôn. – Trường Bạch gãi đầu ngắt lời Thiết Phiến. Hắn không sợ người của Thiên Đình truy tới, dẫu sao thì Như Lai đã có lời nhắc nhở hắn không động tới thiên đình thì họ cũng không ra tay.
– Liệu Thiên Tôn có phải bị Giáo chủ giả dạng?
Lời này vừa xuất hiện, hai người vừa buồn cười vừa giật mình vì sự vô tri của hắn.
– Không đâu, Thông Thiên Giáo chủ năm đó thua trận, đã bị hai người họ phong ấn lại. Còn thanh kiếm thì giao cho từng người cai quản. Theo ta biết thì Thiên Đình giữ thanh Lục Tiên, Lão Tử giữ Hãm Tiên, Thiên Tôn giữ Tru Tiên, còn Chuẩn Đề giữ Tuyệt Tiên.
Hai mắt Trường Bạch trợn trắng, không ngờ sư phụ bao lâu nay giữ thanh Tru Tiên kiếm, nếu vậy thì mình học được Tru Tiên trận không phải do một tay ông ấy tạo nên chứ?
Dù trong giáo có thuật bói toán điểm tinh, đa số sẽ tính toán được nhưng ngược lại thì vẫn có trường hợp ngoại lệ.
Lúc mới học, cậu đã tính ra vận thế của nhiều người trong giáo nhưng những người bên cạnh sư phụ là cậu ta không thể nào làm được.
– Hả! Không phải Lục Tiên kiếm do vị Tây phương đó giữ sao? – Ngưu Ma Vương hỏi.
– Ông thì biết gì? Hồi đó còn chưa được như bây giờ đâu. – Thiết Phiến công chúa lườm lão một cái, lại nói tiếp. – Từ đầu là đệ tử của Xiển giáo lấy được kiếm, vốn để cho bọn họ dùng nhưng sau cùng chia về các phương đồng thời quản thúc. Tránh để chúng tụ tập lại.
– Nếu ngươi vẫn có ý định tụ tập đủ bốn thanh kiếm thì phải xác định rằng bản thân rơi vào nguy hiểm vô cùng. Tru Tiên thì sư phụ ngươi giữ, thật khó nói ông ta chịu giao cho ngươi, còn ba thanh còn lại cũng không phải dễ dàng.
– Đây cũng thật sự rất khó để lấy được đủ bốn thanh kiếm. Nếu không sử dụng bốn thanh đó mà đổi lại thành kiếm khác liệu có khả thi? – Trường Bạch tự hỏi chính mình.
Tuy vậy thì cậu vẫn có niềm tin lớn vào chính mình, cảm tạ Thiết Phiến cho biết những thông tin quý báu này.
– Đại ca định lúc nào lên đường? – Hồng Hài Nhi nhanh chân chạy theo.
– Dự định của ta sẽ vừa tiếp tục thu thập tinh huyết, đồng thời có cơ hội sẽ luyện tập thêm về trận pháp. Nhưng Tru Tiên trận này, không đến cuối cùng sẽ không sử dụng vì lượng tiêu hao của nó quá lớn.
Trường Bạch nói ra dự định, cũng muốn thay đổi sang một loại trận pháp khác, thậm chí là nghiên cứu nhiều hơn để thuật pháp đa dạng hơn.
– À! Cậu cũng có thể thử thu thập những mảnh như này để rèn cho mình một thanh v·ũ k·hí. – Thiết Phiến lấy ra một khối sắt đen kịt đưa cho Trường Bạch.
Cậu ta cảm thấy rất quen thuộc nhưng không nhớ đã từng gặp ở đâu.
——————–
Hành trình vẫn tiếp tục, Trường Bạch sẽ gặp ai ở nơi kế tiếp?
Chương sau sẽ rõ!