Phong Lưu Chân Tiên
Chương 1856: Cao Cấp Thánh HoàngChương 1856: Cao Cấp Thánh Hoàng
Dương Thiên hơi di chuyển nhẹ thanh kiếm trên tay, tia kiếm khí vô hình lập tức đổi hướng, xoay ngược về phía Đọa Lạc. Nhưng vẫn y như lần đầu tiên, khi sắp chạm đến đích nó liền đi chệch hương. Điều đáng nói là Dương Thiên không cảm nhận được bất kỳ sự tác động nào, tựa như đó chỉ là vô tình. Không có tác động, ngươi nói làm sao để hóa giải?
Thứ lực lượng gì gần giống như vận mệnh, mờ mịt không thể nắm bắt. Nhưng giữa cả hai cũng có sự khác biệt rất lớn, vận mệnh là một loại khống chế, còn khí vận là sự ngẫu nhiên. Khí Vận Chi Lực có thể thay đổi sự ngẫu nhiên đó, khiến nó diễn biến theo hướng tốt lên hay xấu đi tùy theo ý muốn người sử dụng. Diệt Hồn Kiếm điều khiển bởi Dương Thiên, khả năng đánh hụt mục tiêu là không, nhưng Khí Vận Chi Lực lại tăng nó lến đến mười phần. Vì thứ thay đổi là xác suất tỷ lệ nên cảm giác giống như không có bất kỳ tác động nào. Nhìn qua là vô tình, nhưng là sự vô tình bị thao túng, rất khó để giải thích.
Hai lần công kích thất bại, Dương Thiên sẽ không làm lại chuyện vô nghĩa lần thứ ba. Hắn âm thầm điều động Vô Giới Lực ngưng tụ bên trên kiếm khí. Bất kể Khí Vận Chi Lực lợi hại như thế nào, Dương Thiên không tin nó có thể tác động đến Vô Giới Lực, thứ lực lượng nằm ngoài mọi giới hạn này.
Kiếm khí một lần nữa quay lại, vẻ mặt Đọa Lạc vẫn là sự tự tin cùng châm chọc. Thế nhưng khoảnh khắc kiếm khí xuyên qua cơ thể, nụ cười trên môi Đọa Lạc hoàn toàn biến mất, thay vào đó là sự kinh ngạc đến cực điểm: