Phong Lưu Chân Tiên
Chương 1895: Lưu Ly Đà La TrượngChương 1895: Lưu Ly Đà La Trượng
Tượng phật này không có hình ảnh rõ ràng, mang lại một cảm giác uy nghiêm thần thánh không thể x·âm p·hạm. Nó đưa bàn tay khổng lồ về phía trước, có cảm giác như cả một thế giới đang rơi xuống.
Bàn tay không quá to nhưng mang lại cảm giác hùng vĩ, bất kể Dương Thiên di chuyển thế nào cũng không thoát ra khỏi phạm vi công kích của nó. Tràn diện này khiến Dương Thiên nhớ đến một bộ tiểu thuyết khá nổi tiếng hắn đã xem qua khi còn ở trái đất. Chẳng tượng phật trước mặt không mạnh như trong quyển tiểu thuyết kia, mà Dương Thiên cũng không yếu đến mức bị nó thu phục.
Ánh sáng lóe lên, chói mắt đến mức áp đảo cả kim quang cả tượng phật. Thứ ánh sáng mạnh mẽ này chỉ tồn tại trong giây lát rồi vụt tắt, một sự huy hoàng, rực rỡ đến tột cùng dù chỉ là thoáng qua. Chỉ thấy cánh tay khổng lồ của tượng phật bị tan thành hai nửa, sau đó cả bức tượng hoàn toàn nổ tung. Ba vị lão tăng đồng thời ho ra một ngụm máu, trong máu vẫn còn lưu lại kiếm khí kinh người của Dương Thiên.
Bọn hắn đè nén kiếm khí đang tàn phá cơ thể, ánh mắt kinh hãi nhìn về phía người đối diện. Mạnh, thực sự rất mạnh, mạnh đến mức khiến cả ba hoài nghi nhân sinh. Đây là sức mạnh mà trung cấp Thánh Hoàng có thể đạt đến sao? Bọn hắn không tin, sức mạnh kia cho dù là cao cấp Thánh Hoàng cũng không có mấy kẻ đủ sức so sánh được. Có lẽ đấy là thực lực của quân đoàn trưởng thứ mười một, sự mạnh mẽ không hợp lẽ thường đã đưa hắn lên vị trí này.