Tiêu Dao Lục
Chương 236: Diễn KịchChương 236: Diễn Kịch
Hỏa cầu không trực tiếp đánh vào linh hồn mà rơi xuống mặt đá gần đó rồi nổ tung. Biển lửa do nó tạo ra lập tức nhấn chìm khu vực có bán kinh hàng chục km. Cây cối bị thiêu thành tro bụi trong khoảnh khắc, vài ngôi nhà nhỏ gần đó b·ốc c·háy dữ dội, sụp đổ dưới nhiệt độ cực cao, thậm chí đất đá cũng có dấu hiệu tan chảy.
Linh hồn bị hỏa diễm thiêu đốt gào thét trong đau đớn. Có điều Diệp Thiên đã sớm điều chỉnh uy lực, chỉ đủ khiến nó trọng thường chứ không m·ất m·ạng, đồng thời đả thương một phần bản nguyên linh hồn, hạn chế không gian phát triển trong tương lai. Sau này nó vẫn sẽ là một kẻ địch khó đối phó của cả thế giới nhưng sẽ không đạt đến trình độ đủ để hủy diệt tất cả, Diệp Thiên cũng không cần ra tay dọn dẹp đống phiền phức này.
Linh hồn trọng thương lập tức hóa thành một đám khói đen bay đi. Diệp Thiên nằm trên chiếc xe chứa hồn khí đã bị ngọn lửa làm biến dạng, quần áo bị rách vài chỗ, bôi lên khắp người khá nhiều v·ết m·áu giả chuẩn bị sẵn từ trước. Tuy con người hắn ưa thích sạch sẽ nhưng vì vai diễn này Diệp Thiên cũng chỉ có thể cố gắng nhẫn nhịn một lát.
Phải mất một lát sau quân tiếp viện của chính phủ Thiên Tứ Quốc và liên minh tu luyện mới kịp đến nơi. Đập vào mắt bọn hắn là một khung cảnh hoang tàn, mọi thứ bị ngọn lửa đốt thành tro bụi, mặt đất nứt nẻ bốc lên từng luồng khói đen, vài tảng đá thậm chí nóng chảy dưới sức nóng khủng bố kia. Tiến vào sâu hơn, bọn hắn nhanh chóng phát hiện ra Diệp Thiên bộ dạng mệt mỏi, hơi thở suy yếu nằm trên một chiếc xe đã bị ngọn lửa đốt đến biến dạng. Nhìn thấy Tôn Tấn và Hạ Chi Vi dẫn đầu đám người, Diệp Thiên cố gắng nhập vai thật tốt, dùng giọng suy yếu nói: