Tiêu Dao Lục

Chương 361: Con Bài Tẩy Của Mộ Tuyệt Thần

Chương 361: Con Bài Tẩy Của Mộ Tuyệt Thần

Mỗi chủng tộc đều có ưu điểm và nhược điểm riêng. Yêu tộc có huyết mạch mạnh mẽ, ma tộc sở hữu các năng lực quỷ dị khó lường. Nhân tộc khởi điểm thấp nhất nhưng lại có thiên phú học tập và sáng tạo khá mạnh. Các kỹ năng hỗ trợ như phù lục, trận pháp, luyện đan đều được nhân tộc đưa đến đỉnh cao. Chu Nhân Nghĩa lại là người nổi bật trong phương diện trận pháp tại Tung Vân Giới, tạo nghệ vô cùng cao thâm.

Bên trong trận bàn này có khác đến bảy mươi sáu loại trận pháp khác nhau, lớn có nhỏ có, phối hợp tạo thành một đại trận cực kỳ phức tạp. Trận bàn vừa được ném lên cao lập tức biến thành hàng loạt vòng sáng chồng chất lên nhau với những ký tự và hoa văn phức tạp. Do mức độ phức tạp cao của nhiều trận pháp, trận bàn nhỏ lại hạn chế vật liệu sử dụng nên tu luyện giả hiện nay có xu hướng dùng văn tự ẩn do linh lực ngưng tụ thành thay thế. Có thể thấy trận bàn mà Chu Nhân Nghĩa sử dụng chỉ giống như bệ đỡ, những văn tự kia mới là mắt trận, ẩn chứa sức mạnh tạo ra trận pháp. Loại trận pháp này có điểm mạnh là tiện lợi, dễ sử dụng nhưng phòng ngự không bằng trận pháp thông thường, mắt trận dễ phá.

Tuy yêu tộc không giỏi trận pháp nhưng cũng biết điều này. Vì vậy trận pháp vừa ném ra, Chu Nhân Nghĩa lập tức dùng pháp trượng khởi động, không cho hoàng tộc Thiểm Ngọc Ngô Công và yêu vương có cơ hội đánh phá. Từ trong vòng sáng, hàng ngàn hàng vạn sợi dây xích màu sắc sặc sỡ đồng loạt vươn ra, quấn lấy toàn bộ yêu tộc trong phạm vi của nó.

Chu Nhân Nghĩa gần như không do dự dù chỉ một giây, lập tức hô lớn một tiếng “Đi” rồi phóng theo phương hướng biến mất của Mộ Tuyệt Thần cùng yêu hoàng Ngọc Phong. Lý Tống theo sát phía sau, Cố Trường Ca cũng không còn cách nào khác là đi cùng bọn hắn. Lấy sức ba người, cộng thêm năng lực phối hợp tác chiến rèn luyện qua nhiều năm mới chống được đại quân yêu tộc áp đảo như vậy. Nếu chỉ còn một mình Cố Trường Ca, e rằng chỉ trong vài phút đã bị đối phương làm thịt. Tuy Chu Nhân Nghĩa không nói nhiều nhưng ý tứ đã thể hiện rất rõ, tốc độ trận chiến bị đẩy nhanh lại xuất hiện biến cố không lường trước được, do dự là việc rất ngu ngốc. Cố Trường Ca thầm than may mắn, hắn có những bằng hữu đáng tin cậy. Khi bản thân mắc sai lầm, hai người kia lập tức sửa sai, nếu không cả ba có khả năng rơi vào tình huống xấu nhất, không bắt được Ngọc Thủy lại còn phải bỏ mạng tại đây.