Đế Chế Đại Việt

Chương 372: Gặp mặt (1)

Chương 372: Gặp mặt (1)

Nếu sở hữu được một nền công nghiệp chế biến sữa và các chế phẩm của sữa đủ để đáp ứng được cho nhu cầu toàn quốc sẽ mang lại lợi ích không những về kinh tế mà còn cho xã hội vô cùng lớn. Thế nhưng chỉ với hai cặp bò muốn có thể phổ biến nó ra toàn quốc là một chuyện không phải là chuyện có thể trong một thời gian ngắn. Hiện tại với sức của Đại Việt vẫn còn chưa đủ lực để đi xuyên qua được xứ Goldland để xuống Nam Dương mua lấy bò giống trở về, chỉ có thể lợi dụng sức buff của chuồng trâu để có thể nhanh chóng nhân giống tăng nhanh số lượng của bò sữa tại Đại Việt mà thôi. Nếu như vậy Lý Anh Tú ước chừng mất khoảng hai cho đến bốn năm nữa thì mới đưa ra được năng suất cung cấp cho Thăng Long, còn muốn phổ biến ra toàn quốc còn không biết đến khi nào.

Lần này phát hiện ra bò sữa Lý Anh Tú cũng nhắc nhở Lý Anh Tú rằng hắn chỉ mới chú trọng đến những ngành công nghiệp sản xuất hàng tiêu dùng, công nghiệp phụ trợ và công nghiệp nặng mà đã bỏ quên mất công nghiệp chế biến thực phẩm cũng là một ngành công nghiệp không kém phần quan trọng. Dù sao ăn, ở và đi lại lúc nào cũng là ba nhu cầu cơ bản và cấp thiết của con người. Một người muốn có một cuộc sống an sinh thì họ phải đảm bảo được ba yếu tốt này. Do đó thị trường của ngành công nghiệp chế biến vô cùng to lớn. Đương nhiên với tình hình Đại Việt hiện tại vẫn chưa sẵn sàng để tiếp tục xây dựng một nhà máy mới. Dù sao bốn đại công trình vẫn còn nằm đó, nhân lực Đại Việt không đủ, chỉ có thể chờ đợi mà thôi.

Sáng hôm sau, ngày hôm nay chính là lần chính thức đầu tiên gặp mặt giữa hai vị quốc vương đứng đầu hai vương quốc. Lý Anh Tú mặc lên Cổn Miện, được tùy giá bởi hai trăm Cảnh vệ và ba trăm binh lính quốc vương vệ đội đi thẳng đến điện chính của điện Cẩm Linh. Kiến trúc nơi này đều làm bằng đá trắng, được sơn hai màu trắng, cam làm chủ đạo, chủ điện được thiết kế hình mái vòm, chống đỡ bằng mười hai cây trụ đá lớn vô cùng to lớn.

Lý Anh Tú được dẫn vào bên trong điện, chỉ có Lê Chân, Trần Thư và Lưu Thúc Kiệm đi bên cạnh, hai cận vệ của quốc vương vệ đội chào hắn một cái quân lễ, sau đó lập tức dùng sức mở ra cảnh cửa to lớn lộ ra không gian bên trong. Bên trong phòng trang hoàn vô cùng lộng lẫy, đầy như thứ cẩm thạch quý giá, các ô cửa sổ đều được lát bằng những ô kính thủy tinh đủ màu sắc vô cùng đắt đỏ. Người bên trong cũng không nhiều, tổng cộng chỉ có bốn người ngồi một phía của một cái bàn dài. Người ngồi giữa mặc lễ phục sẫm màu, khoác áo lông bên ngoài, trên đầu tóc xoăn còn có đội một cái vương miệng vàng, chắc chắn chính là quốc vương Bravia Nikolai đệ tứ. Nikolai đệ tứ tuổi ngoài năm mươi, là một độ tuổi không phải là còn trẻ, nhưng là thời kỳ sung mãn nhất của một chính trị gia. Thêm vài năm nữa đến ngoài sáu mươi sẽ là thời kỳ thoái trào của hắn.