Tiêu Dao Lục

Chương 460: Đột Kích

Chương 460: Đột Kích

Bữa tiệc diễn ra rất bình thường, món ăn đều là hảo hạn, ca kỹ xinh đẹp với những điệu múa bắt mắt trên nền nhạc hòa âm của những nhạc cụ khác nhau. Tất cả đều dùng bữa, trao đổi đủ thứ chuyện trên đời nhưng tuyệt nhiên không có ai nhắc đến cuộc thi tuyển chọn. Bọn hắn là đối thủ của nhau, chỉ khi bỏ qua chuyện đó mới có thể ngồi chung một chỗ. Ai cũng tự hiểu ý, không nhắc đến vấn đề này để tránh p·há h·oại bầu không khí.

Vũ Thừa Tự là người chủ trì nhưng Tống Thiệu Minh mới là trung tâm của bữa tiệc. Bất kể là thân phận đệ nhất thiên tài hay hoàng đế một quốc gia đều vô cùng nổi bật. Kết hợp cả hai điểm này lại, chưa cần nhắc đến việc Tống Thiệu Minh gần như nắm chắc phần thắng trong cuộc thi thì địa vị của tên này đã cao hơn Vũ Thừa Tự một chút. Hoàng đế của nước nhỏ thì vẫn là hoàng đế, tốt hơn nhiều so với một vị quan văn quyền lực hạn chế.

Là thiên tài ngàn năm có một lại lên ngôi quá sớm, tâm lý Tống Thiệu Minh không tránh được chút tự phụ, cảm giác ưu việt hơn người. Ai có ý bắt chuyện đều được hắn đáp lại bình thường nhưng vẫn cảm nhận được sự kiêu ngạo từ trong cách nói và từng hành động nhỏ. Có điều hầu như không ai cảm thấy khó chịu, một vị hoàng đế như Tống Thiệu Minh có thể thu hồi phong thái vương giả, ngồi ở đây dự tiệc đã là rất khó tin. Bắt hắn hoàn toàn như một người bình thường mới là chuyện khó hiểu. Đổi lại là những vị thiên tài khác, khi nói chuyện với người có địa vị thấp hơn, điệu bộ cũng sẽ không khác là mấy.

Điểm này ai cũng hiểu, chỉ có Triệu Nhật Văn dường như không quá thích ứng với chuyện này. Hắn được xem là vé vớt, dùng tiền bạc và quyền lực của phụ thân để tiến vào vòng hai. Thực lực của Triệu Nhật Văn kém hơn những người ở đây rất nhiều nên hiếm ai chủ động bắt chuyện, nếu có thì chỉ là vài câu xã giao ngắn rồi thôi. Diệp Thiên có thể thấy tay trái đặt dưới bàn của tên này đang thầm siết chặt để kiếm chế sự tức giận.