Đế Chế Đại Việt
Chương 462: Phong tướngChương 462: Phong tướng
Binh sĩ Đại Việt nhanh chóng thu thập lại chiến trường, cốt yếu nhất vẫn là cứu chữa thương binh, thu dọn thi hài của liệt sĩ và nhặt lại những quả đạn pháo đã bắn đi. Hậu cần quý giá, những viên đạn pháo bằng gang bắn ra không vỡ có thể thu nhặt lại.
Trần Bình Trọng để binh sĩ Sư đoàn đóng quân tại một nơi cách chiến trường chừng một cây số. Binh sĩ trải qua một trận chiến kéo dài cần thiết phải có sự nghỉ ngơi, dù sao hắn cũng không vội tiến đến thành Bato. Kết thúc trận chiến này Sư đoàn Thánh Dực cũng thiệt hại một số rất lớn, hơn ba trăm binh sĩ hi sinh, tám trăm người khác b·ị t·hương ở mọi cấp độ. Ngược lại quân Tây Gốt tử thương ít nhất cũng phải ba ngàn người, bị quân Đại Việt bắt tù binh lên đến một ngàn người.
Đến tối các tiểu đoàn kỵ binh truy đuổi cũng đã trở về, cùng lúc đó lữ đoàn hậu cần cũng đã đến nơi. Trần Bình Trọng giữ lại hai ngàn binh sĩ hậu cần phục vụ, số còn lại để hộ tống tro cốt và các thương binh trở về hậu cứ. Dù sao ở tiền tuyến cũng chỉ có quân y chiến trường, có thể tạm thời sơ cứu v·ết t·hương cho bọn hắn. Muốn chữa trị dứt điểm, nhanh chóng khôi phục sức chiến đấu thì cần phải đưa đến thành Địch Lực sau đó chuyển về Hải Vân quan, hoặc nhẹ hơn thì chuyển về Sơn Hải quan tạm thời giưỡng thương. Có thể nói Địch Lực lúc này trở thành một trạm trung chuyển quan trọng về cả hậu cần và y tế.
Tại Thăng Long buổi chiều tối Lý Anh Tú cũng nhận được thông báo chiến công của hệ thống. Từ lúc c·hiến t·ranh bắt đầu cho đến giờ đã gần được một tháng, điểm chiến công Lý Anh Tú thu được đến gần bốn ngàn điểm, ba lượt triệu hoán danh nhân. Nhìn số chiến công đã lên đến được mười ngàn. Lý Anh Tú không khỏi thở dài, đã ba năm, nhưng hắn vẫn mới chỉ hoàn thành được một phần năm yêu cầu chiến công để thăng cấp, hi vọng sau cuộc c·hiến t·ranh này có thể mở ra cho Đại Việt một thời đại mới.