Đế Chế Đại Việt
Chương 465: Trinh sátChương 465: Trinh sát
Bên trong Bộ chỉ huy tiền phương tại Đông Thành, Bộ tư lệnh lần nữa họp bàn, bọn hắn không hề biết gì về cuộc họp của nội các tại Thăng Long, cũng chưa hề biết sự biến động của tình hình thế giới đã làm thay đổi ý định của Thừa Mệnh hoàng đế. Hiện tại lúc này quân viễn chinh được tăng cường thêm ba ngàn binh sĩ mới được phục hồi và huấn luyện đến từ thành Đa Quỷ. Số binh lính này có thể xếp vào hạn tài nguyên quý giá của Đại Việt, bởi vì dù không được huấn luyện, trang bị kỹ càng như lính chính quy Đại Việt, nhưng bọn hắn đều là lão binh, chui ra từ các chiến trường tại Đông Thành dưới triều đại của Thiên vương khả hãn. Lê Phụng Hiểu dự tính, đến khi đợt quân nhu đến tiếp theo sẽ tiến hành tái trang bị lại cho đội quân này, chắc chắn bọn hắn sẽ trở thành một mũi nhọn của q·uân đ·ội Đại Việt, nếu bọn hắn sống sót qua được thành Giang Ninh.
Vấn đều đau đầu của Bộ tư lệnh không gì khác ngoài trừ thành Giang Ninh. Tòa thành này là một tòa trọng thành, còn kiên cố hơn cả Sơn Hải quan, tường thành dày đến hai mươi mét, mặt thành rộng đến mười lăm mét. Sở dĩ thành Giang Ninh được xây dựng kiên cố như vậy là tính đến ưu điểm của quân Tây Gốt tại Đông Thành, nơi này là thảo nguyên, do đó lực lượng kỵ binh vô cùng mạnh mẽ, khi quân địch t·ấn c·ông lên được tường thành thị kỵ binh Tây Gốt cũng sẽ vọt lên mặt thành mà chiến đấu, dùng chính ưu thế của kỵ binh đẩy lui quân địch xuống thành.
Quân Đại Việt đã mấy lần t·ấn c·ông vào thành Giang Ninh, thế nhưng pháo S75 bắn không suy chuyển được thành Giang Ninh. Nỗ Nhĩ Cáp Xích cũng học thông binh, chuyển toàn bộ binh lính xuống thành, chỉ chờ đợi quân Đại Việt xông lên liền phóng kỵ binh đến đẩy lui quân Đại Việt về phía sau, bởi vậy đã đánh hơn một tuần, thành Giang Ninh vẫn sừng sững ở đó. Không những vậy tại thành Kha Mát và thành Bato quân Đại Việt cũng gặp nhiều kháng cự, kỵ binh địch không hiểu vì sao rất dễ dàng nắm được bước di chuyển của quân Đại Việt, các nhóm binh sĩ liên tục bị kỵ binh địch tập kích dù trinh sát đã hoạt động thường xuyên, do đó t·hương v·ong không ngừng tăng cao, nhất là cánh quân Củng Thần của Trần Nhật Duật thiếu sự cơ động.
– Thành Giang Ninh đánh mãi không xong, như vậy chúng ta chấp thuận phương án trước tiên cô lập thành Giang Ninh, tập trung vào đánh hai thành Kha Mát và Bato.