Đế Chế Đại Việt

Chương 474: Bốn ngày

Chương 474: Bốn ngày

Thành Địch Lực lúc này so với một tháng rưỡi trước đã dần dần khôi phục trở lại. Không, thậm chí là còn tốt hơn xưa gấp mấy lần. Từ một tháng trước, Nguyễn Phúc Lan được phái đến đảm nhiệm chức vụ Thành chủ thành Địch Lực (Lúc này xứ Nam Vang chưa phân chia lại địa vực hành chính).

Nguyễn Phúc Lan lúc này rất trẻ tuổi, mới hai mươi mấy tuổi đã được phân bố đến chức vụ quan trọng này làm rất nhiều người hoài nghi. Thế nhưng lúc này đương kim thánh thượng mở miệng đảm bảo, che chở cho hắn, điều này làm Nguyễn Phúc Lan cảm kích không thôi, âm thầm nguyện vì Thánh thượng mà cống hiến.

Vừa đảm nhiệm thành chủ Nguyễn Phúc Lan đã bắt đầu thi hành những chính sách mới để ổn định đời sống của dân chúng. Đầu tiên vẫn là vấn đề phân phối hàng viện trợ, so với những thành khác, thành Địch Lực lợi hại hơn rất nhiều, bởi vì đây là nơi tập kết của các nhu yếu phẩm vận ra chiến trường. Nguyễn Phúc Lan liền kết hợp cùng với Nguyễn Chế Nghĩa lập ra một ban chuyên phối để phân phối hàng viện trợ tiến hành chế độ tem phiếu để cung cấp. Thứ hai Nguyễn Phúc Lan lại chia bộ máy hành chính của thành Địch Lực ra làm ba ty gồm: Ty Xá sai trông coi việc giam giữ, tố tụng, văn bản; Ty Tướng thần lại trông coi việc tái thiết lại các công trình và giúp đỡ dân chúng làm ăn; Ty Lệnh xử quản lý việc cấp phát hàng viện trợ cùng với lực lượng Hiến binh.

Nguyễn Phúc Lan cũng không xây dựng q·uân đ·ội, bởi vì bên trong thành Địch Lực có một ngàn lính hậu cần, một trăm quân y và bốn trăm Hiến binh tất cả đều do Nguyễn Chế Nghĩa chỉ huy, hắn đặt nặng vấn đề lên việc tái thiết và hòa hợp dân chúng, để dân chúng thành Địch Lực có thể xem mình trở thành một phần tử của Đại Việt. Hắn bắt đầu lập ra một trường học đầu tiên là dạy chữ và dạy tiếng Việt cho những trẻ em bên trong thành, hướng hẹn với gia trưởng một tương lai tốt đẹp cho những trẻ học giỏi. Mặt khác lại dặn dò để những trẻ em này sau khi trở về nhà lại dạy lại cha mẹ mình. Dù sao đã là một công dân Đại Việt không thể nào không biết tiếng Việt được.