Đế Chế Đại Việt
Chương 476: Ngày thứ hai (1)Chương 476: Ngày thứ hai (1)
Ngày thứ hai, trên vùng thảo nguyên này đổ xuống một cơn mưa nặng hạt, bầu trời xám xịt, giọt mưa lớn, mạnh đến nỗi rơi vào da thịt cũng có thể gây nên cảm giác bỏng rát. Nguyễn Chế Nghĩa nhìn về phương xa, màn mưa trắng xóa, đôi mắt hổ khẽ nhíu lại. Đêm qua cho đến sáng nay quân Tây Gốt chưa hề xuất hiện, Nguyễn Chế Nghĩa cũng không dám phái quân ra ngoài do thám, dù sao lực lượng chênh lệch, kỵ binh do thám cũng đánh không lại trinh sát của địch. Tuy nhiên Nguyễn Chế Nghĩa biết rằng quân Tây Gốt đang ở đây, bọn hắn chỉ đang chờ đợi cơ hội mà thôi.
Cũng đúng như Nguyễn Chế Nghĩa dự đoán. Lúc này cách tiền đồn bốn dặm đã xuất hiện đại lượng quân Tây Gốt. Thực ra Tôn Sĩ Nghị đã đến nơi từ đêm qua, thế nhưng hắn không vội vã tập kích. Rút kinh nghiệm từ lần thua thiệt bởi Sư đoàn Thiết Giáp của Trần Quốc Toản, hắn lần này phái ra rất nhiều trinh sát nghiên cứu thật kỹ tiền đồn này. Kết quả đúng như hắn dự đoán, tiền đồn xây cất nghiêm mật, chỉ hở ra mặt Tây, nhưng bên ngoài cũng chăng dây thép gai để chống lại kỵ binh. Có thể nói đối với thứ đồ này Tôn Sĩ Nghị hận vô cùng, nào ngờ chỉ là một sợ dây thép nhỏ lại dễ dàng cắt đứt chân ngựa đây.
– Bẩm tướng quân, thuộc hạ bắt được một đám người từ bên trong thành Địch Lực chạy ra.
Một viên phó tướng đi đến bẩm báo, hắn dắt vào là hơn chục dân chúng, ăn mặc lam lũ quỳ dưới mặt đất, mặc kệ cho trời đã mưa xối xả làm đám người run lên cầm cập. Bọn hắn chính là một nhóm trong ba ngàn người chạy khỏi thành Địch Lực, xui xẻo chạy không bao xa liền bị trinh sát kỵ của Tây Gốt bắt lấy.