Đế Chế Đại Việt

Chương 493: Nghi kỵ

Chương 493: Nghi kỵ

Quả thực trong mắt triều thần Hoài Âm hầu chẳng khác nào một thằng ngu. Nói như vậy không phải là phủ định tài năng của hắn, thực sự Hàn Tín rất giỏi về quân sư, tuy nhiên về chính trị và độ thức thời trong triều đình hắn thực sự lót đáy. Thậm chí khi Lưu Bang thái độ nghi kỵ đã rất rõ nhưng Hàn Tín vẫn ngây thơ dễ dàng b·ị b·ắt về kinh thành gián chức làm Hoài Âm hầu, tước bỏ mọi binh quyền. Lúc này Hàn Tín lại chui đầu ra muốn lãnh binh, chẳng phải lại làm Lưu Bang càng thêm nghi kỵ sao?

Quả thực Hàn Tín đứng ra làm Lưu Bang nghi kỵ càng thêm sâu, hắn biết khi bị gián chức làm Hoài Âm hầu Hàn Tín đã sớm bất mãn, lần này hắn muốn lãnh binh chẳng lẽ lại muốn lần nữa lật người. Không, hắn tuyệt đối sẽ không để chuyện này xảy ra. Hàn Tín không hề nhận thức được rằng Lưu Bang đã sớm già, nào phải là bậc minh quân hùng tâm tráng chí năm xưa. Hắn lúc này chỉ muốn giữ vững ngôi vị của hắn càng lâu càng tốt, tìm cách trừ bỏ các công thần, Hà Đông đối với hắn mà nói không quá quan trọng, dù sao Đại Hán quốc thổ lớn như vậy, thiếu mất Hà Đông một khối cũng không có vấn đề gì. Lưu Bang khẽ hắn giọng một tiếng nói.

– Hoài Âm hầu là bậc thần tướng của Đại Hán, lần này chỉ là năm vạn quân cỏn con không nhọc đến Hoài Âm hầu phải ra tay. Các khanh gia có cao kiến gì cản địch không?

Nhìn thấy Lưu Bang đã kiềm chế được cảm xúc của mình Trương Lương mới bước ra nói.