Tiêu Dao Lục

Chương 506: Phát Triển Thương Hội

Chương 506: Phát Triển Thương Hội

Bạch Mao Cầu bị ngược rất thảm, tiếc là không có ai được tận mắt chứng kiến một màn này. Có điều lần này Diệp Thiên cũng không quá nặng tay, Bạch Mao Cầu nói thế nào cũng có công giúp hắn nhận ra vấn đề, đương nhiên không phải câu hỏi ban đầu của hắn. Vốn dĩ Diệp Thiên muốn hỏi xem vấn đề trong giao tiếp của mình là gì lại khiến hết hiểu nhầm này đến hiểu nhầm khác, Bạch Mao Cầu lại bẻ lái sang chuyện quan trọng hơn là sự thiếu sót trong trải nghiệm của hắn. Nhưng nói thế nào thì đây cũng là chuyện tốt, trừ bỏ tai họa Bạch Mao Cầu gây ra, chỉ cần giáo huấn xác thịt nhẹ nhàng là được.

Diệp Thiên trở lại, thương hội bắt đầu hoạt động nhộn nhịp hơn cả trước. Các chính sách ưu đãi mời gọi khách hàng liên tục được đưa ra, hấp dẫn rất nhiều khách nhân mới tìm đến. Bọn hắn cung cấp nguồn vốn xoay vòng, đủ đáp ứng nhu cầu thu mua thêm nguyên luyện và bảo vật quý hiếm. Không thấy thương hội Chiêu Hoàng đến làm phiền sau chuyện của Tiễn Thanh Vân. Có lẽ những kẻ tối hôm đó bị Bạch Mao Cầu xử lý chính là người của bọn hắn. Tiễn Thanh Vân cũng không tiếp tục làm phiền Tô Hương Vân, hắn bị Diệp Thiên ném bay, rơi xuống một ngôi nhà dân gãy mất một chân, hiện tại còn chưa khôi phục trở lại. Nghe được tin này, Diệp Thiên cũng cảm thấy hơi có lỗi. Đối phương chỉ là bày tỏ tình cảm thông thường chứ không phải đào người. Nhưng xuất thân của hắn lại khiến Diệp Thiên hiểu nhầm. Hiện tại đứng ở lập trường đối địch, giải thích cũng bằng thừa, Diệp Thiên cũng không quá để tâm.

Một nguyên nhân khác khiến thương hội Chiêu Hoàng không có thời gian p·há h·oại Trích Nguyệt chính là tình hình c·hiến t·ranh giữa yêu tộc và nhân tộc. Đúng như Diệp Thiên dự đoán, dù Bạch Mao Cầu không còn, đám yêu tộc kia vẫn rất biết cách lợi dụng hung danh của nó. Đám đại năng nhân tộc được Diệp Thiên thả ra vẫn còn bị chấn kinh không nhỏ, quyết định lựa chọn nhượng bộ. Yêu tộc nhân cơ hội làm tới, tiếp tục t·ấn c·ông mở rộng lãnh thổ. Đến mức nhân tộc không chịu được nữa, phái người ra điều đình, song phương ký kết khế ước nhường đất. Yêu tộc có được một phần năm lãnh thổ Mạc Vũ Giới, so ra vẫn kém nhân tộc nhưng đã tốt hơn trước kia vô số lần. Về phần cắt đất ở đâu yêu tộc không quan tâm, miễn nhân tộc giao đất đúng thời hạn là được.

Khế ước này cũng tạo thành một trận đại chiến giữa nội bộ nhân tộc. Đây là một diện tích rất lớn, ai bỏ bao nhiêu là cả một vấn đề. Không kẻ nào chịu nhượng bộ, cuối cùng đánh thành một chiến trường hỗn loạn, Chiêu Hoàng Đế Quốc cũng bị kéo vào. Không còn nguyên lão Lâm Thứ Anh với sức mạnh áp đảo, Chiêu Hoàng Đế Quốc vẫn mạnh hơn các quốc gia khác nhưng khó lòng giữ được vị trí độc tôn, quyết định tất cả như trước. Chưa kể đến việc Tống Thiệu Minh m·ất t·ích bị Tống Quốc đổ tội lên đầu Chiêu Hoàng Đế Quốc, nói bọn hắn sợ Tống Quốc phát triển nên ra tay với vị hoàng đế thiên tài ngàn năm có một này. Chiến sự nổ ra khá căn thẳng, chiến trường xuất hiện ở biên giới nhiều nơi, nhiều quốc gia có ân oán với Chiêu Hoàng Đế Quốc âm thầm liên hợp chống lại bọn hắn. Vì vậy thời gian gần đây, một lượng lớn v·ũ k·hí, vật phẩm c·hiến t·ranh và đan dược chữa trị được chuyển đến chiến trường. Thương hội Chiêu Hoàng nhận nhiệm vụ chính cung cấp vật tư, bọn hắn thu gom tài liệu luyện chế còn không kịp, nào có thời gian chống phá Diệp Thiên. Thậm chí Chiêu Hoàng Đế Quốc còn cử người đến thương hội Trích Nguyệt mua đồ, hứa hẹn chỉ cần Diệp Thiên đưa ra mức chiết khấu tốt sẽ bảo hộ bọn hắn kinh doanh tự do. Hết cách, thần dược như Thanh Linh Dịch chỉ có thương hội Trích Nguyệt luyện chế được. Tác dụng của thứ này trên chiến trường vượt xa Liệu Thương Dịch, nhưng thương hội khác cũng như triều đình chỉ còn cách nhượng bộ.