Đế Chế Đại Việt
Chương 562: Đấu giá (cuối)Chương 562: Đấu giá (cuối)
– Mười lăm vạn lần 3, xin chúc mừng Hải dương chi tâm đã thuộc về vị khách quý ở phòng VIP số 1 lầu bốn.
Cuối cùng Hải dương chi tâm vẫn thuộc về Lý Anh Tú, còn việc giá cả Lý Anh Tú thực sự không quan tâm lắm, với khối lượng tài sản của hắn mười lăm vạn chỉ là một cọng lông, huống chi mỗi năm khối tài sản lại càng ngày càng tăng lên chứ không hề bị mất đi, có thể nói trong ngân hàng Đại Việt hiện tại tài sản mà Lý Anh Tú gửi vào chiếm đến 5% vốn lưu động của ngân hàng. Cũng chính nhờ vậy mà thông qua đó ngân hàng Đại Việt mới có thể cho Đông Tấn và các nước NUMA vay các khoản tiền kết xù, chứ nếu không thì ngân sách Đại Việt quả thực không chịu nổi.
Liên tiếp sau đó là những món vật phẩm cũng vô cùng quý giá được các bậc quyền quý săn đón, thế nhưng cũng có các vật phẩm rất… củ chuối nhưng vẫn được nhiều người sẵn sàng trả giá cao để có được, ví dụ như một bình “nghi” là suối nguồn bất tử, vậy mà có thể bán được giá một vạn quan, một chén “nước Thánh” còn có thể bán được hai vạn quan đây, quả thực đố ai biết được đây là thần dược bất tử hay một chén thuốc độc, thậm chí là … nước đái ngựa? Dù sao tất cả cũng chỉ là “nghi ngờ” mà không phải là xác nhận, ấy vậy mà vẫn có nhiều người vẫn tin như thật.
Lý Anh Tú cũng tranh thủ đấu giá xuống một thanh Tam lăng kiếm. Kiếm này chỉ dài chừng chín tấc, lưỡi nhỏ xíu, có ba cạnh sắc bén tựa như lưỡi lê ba cạnh của AK tàu, đốc kiếm được mạ vàng, khảm ngọc vô cùng đẹp đẽ, một khi lưỡi kiếm đâm vào độ rút máu khỏi cần bàn đến. Lý Anh Tú suy nghĩ tiểu nha đầu Tịnh Kỳ kia sắp được bốn tuổi, lễ vật này đối với nàng xem như tương đối thích hợp. Đúng vậy, con gái nhà người ta thì tặng cúp bế, đầm váy các kiểu, hắn lại đem lợi kiếm đi tặng con gái, không biết mạch não kín của hắn đang suy nghĩ điều gì, không biết Kim Đức Mạn nếu biết được thì nên khóc hay nên cười đây. Daddario lúc này nói.