Đế Chế Đại Việt
Chương 590: Kỵ binh Đại ViệtChương 590: Kỵ binh Đại Việt
Thế trận đã mất, chủ tướng đã bỏ chạy, quân Tây Gốt chiến ý liền tan vỡ lần lượt buông v·ũ k·hí, hai tay giơ cao đầu hàng, chậm rãi đi ra khỏi những chiến hào. Binh sĩ Đại Việt cũng không lạm sát, từng tiểu đội đóng giữ các vị trí, nòng súng chỉ thẳng vào những hàng binh kia, nét mặt còn lạnh lùng hơn cả sương tuyết. Tin tưởng bọn hắn lúc này cực kỳ hi vọng quân Tây Gốt sẽ phản kháng một chút để bọn hắn có thể nổ súng đây. Rất tiếc, quân Tây Gốt đã b·ị đ·ánh cho té cứt té đái, làm gì còn dũng khí để phản kháng nữa.
– Trần Nhật Duật, hiện tại ta sẽ cũng không quân đi tiếp viện Ngô Tuấn và Trần Bình Trọng, ngươi để lại một đội binh sĩ canh giữ tù binh, còn ngươi phải đích thân đi vây bắt bọn chỉ huy của địch, bọn hắn chắc chắn sẽ bị chặn lại ở yếu tắc.
Nghe Trần Quốc Tuấn nói Trần Nhật Duật lập tức vâng lệnh. Dù bọn hắn đã chiến thắng được hai trận đầu tiêu diệt đại bộ phận quân Tây Gốt, thế nhưng đừng quên vẫn còn tám vạn quân Thần giáo đây.
Lúc này bốn vạn quân của Thần giáo đang cố gắng truy kích theo hai ngàn quân Thánh Dực của Trần Bình Trọng. Dù quân Đại Việt chạy trước, thế nhưng bọn hắn đều là bộ binh, ngược lại bên kia, bốn vạn kỵ sĩ của Thần giáo thuần một màu ngựa trắng đẹp đẽ vô cùng đã đuổi sát phía sau. Bởi theo kế hoạch của Đại Việt, Trần Bình Trọng và Ngô Tuấn đồng thời tách ra hai hướng bỏ chạy, Pio buộc phải phân binh, chia thành hai đường đuổi theo. Pio đuổi theo Ngô Tuấn, bốn vạn kỵ sĩ còn lại được thống lĩnh bởi một kỵ sĩ trưởng. Bọn hắn muốn vây bắt, tiêu diệt toàn bộ quân chủ lực của Đại Việt, khi đó quân Đại Việt tại Đông thành cũng chỉ là con hổ giấy mà thôi, không tạo nên đượng sự uy h·iếp.