Tiêu Dao Lục

Chương 616: Hà Khẩu

Chương 616: Hà Khẩu

Diệp Thiên thì không rỗi hơi bắt bẻ tiểu tiết như Bạch Mao Cầu. Môn phái này ẩn chứa quá nhiều bí mật. Thậm chí đến Tôn Hiệu Bình cũng có vấn đề rất rõ ràng. Diệp Thiên tu vi còn thấp lại vừa mới xuống núi. Nếu chỉ là một đệ tử thông thường, hắn được Lý Mạc Hiên cứu sống từ lãnh thổ minh tộc, nhận làm đệ tử, truyền thụ công pháp đỉnh cấp. Chỉ dựa vào những điều kể trên, Diệp Thiên đã phải tin tưởng Lý Mạc Hiên vô điều kiện chứ không phải một tên sư huynh nào đó mới gặp mặt lần đầu. Vậy Tôn Hiệu Bình dựa vào đâu mà dám kể tất cả cho Diệp Thiên biết, lẽ nào không sợ hắn bẩm báo lại với Lý Mạc Hiên sao?

Nếu Tôn Hiệu Bình không ngu ngốc như những gì kể trên, vậy hẳn là phải có một lý do khác khiến hắn dám làm như vậy. Thứ nhất, có khả năng Lý Mạc Hiên phái Tôn Hiệu Bình đến thử lòng Diệp Thiên. Khả năng này không cao, dù sao Diệp Thiên cũng mới là Dẫn Khí Kỳ, có tà tâm thì cũng không gây nên được sóng gió gì. Lý Mạc Hiên không thể cẩn thận đến mức dở hơi như vậy. Thứ hai, Lý Mạc Hiên đã sớm nhận ra ý đồ của đám đệ tử này. Ngược lại, Tôn Hiệu Bình và những người khác cũng biết đã bị sư phụ phát hiện. Suy đoán này dựa trên những lời vừa rồi của Tôn Hiệu Bình cũng như cách Lý Mạc Hiên gọi bọn hắn là nghịch đồ. Nếu chỉ đơn giản là xuống núi làm vài việc ác, gọi nghịch đồ thì có hơi quá, dù sao ở cùng với nhau gần hai năm, Diệp Thiên biết Lý Mạc Hiên cũng không phải loại người chán ghét g·iết chóc, thương xót chúng sinh. Vậy nên nghịch ở đây có khả năng cao là phản nghịch, Lý Mạc Hiên biết đám đệ tử của mình muốn làm phản. Nếu hai bên đều đã rõ ràng ý đồ của nhau, tại sao vẫn có thể giữ mối quan hệ sư đồ? Vấn đề này Diệp Thiên bó tay, cho nên hắn mới gọi đây là môn phái kỳ quái.

Hắn thử đem suy đoán này nói với Bạch Mao Cầu khiến nó nghiêm túc suy nghĩ một hồi lâu rồi đưa ra ý kiến:

– Có thể bọn hắn đã từng thử phục kích Lý Mạc Hiên nhưng bất thành. Ngược lại, Lý Mạc Hiên vẫn cần bọn hắn tu luyện cống hiến cho mình nên không xuống tay quá nặng. Nếu đả thương hay giam giữ, cộng thêm một nửa công sức tu luyện b·ị c·ướp mất, bọn hắn có khả năng từ bỏ không cần tu luyện nữa. Lấy tiêu chuẩn của hạ vị diện, mỗi một bộ công pháp này đều thuộc vào đỉnh cấp, muốn tìm người phù hợp khác để thay thế cũng không dễ dàng. Hơn nữa, ta cho rằng loại công pháp cho phép hấp thu thành quả tu luyện này sẽ có hạn chế nhất định. Ví dụ như mỗi nhánh công pháp chỉ có tối đa một người được phép tu luyện…