Tiêu Dao Lục

Chương 646: Lục Diệm

Chương 646: Lục Diệm

Lúc này Đại Địa Minh Quang có muốn tránh thì cũng đã muộn. Có cảm giác như mọi chuyện đều diễn ra theo đúng tính toán của Bạch Mao Cầu. Tập trung hết sức mạnh vào thủy cầu, khiến Thanh Long Mãng suy yếu để Đại Địa Minh Quang thoát khốn quay lại phản kích, sau đó để thủy cầu rơi trúng hắn.

Thủy cầu vừa chạm vào đỉnh đầu Đại Địa Minh Quang liền vỡ ra, hệt như một quả bóng b·ị đ·âm thủng. Mỗi một giọt nước đều có sức nặng đến khó tin, tựa như cơn lũ trút xuống. Nơi nó đi qua, thân thể to lớn của Đại Địa Minh Quang ầm ầm sụp đổ. Từng khối đá lớn mang theo lục quang rơi ra, bị dòng nước nghiền nát. Một con người đá khổng lồ cứ như vậy biến thành một đám đá vụn, bấy nhiêu cũng đủ để thấy thiên phú Vô Hạn của Bạch Mao Cầu bá đạo đến mức nào. Dù rằng Diệp Thiên vẫn hay tỏ ra xem thường thiên phú kia nhưng cũng chỉ có những kẻ như hắn mới có tư cách đó. Từ Vô Cực Thần Quân trở xuống nhất định sẽ coi trọng thiên phú này, đây là thứ khiến Bạch Mao Cầu vẫn luôn tự hào về huyết mạch ưu việt của mình.

Khi mọi thứ sắp bị thủy cầu nhấn chìm, nam nhân bên ngoài bàn cờ chợt tỏa ra một luồng lục quang, sau đó biến mất khỏi tầm nhìn của Diệp Thiên. Vị trí hắn ngồi ban đầu xuất hiện một đốm lửa nhỏ, ánh sáng lập lòe yếu ớt nhưng vẫn kiên trì cháy tiếp như đang muốn thể hiện quyết tâm không bỏ cuộc.

– Hoán vị?