Đế Chế Đại Việt

Chương 666: Lữ Gia về hưu

Chương 666: Lữ Gia về hưu

Tuy nhiên ý kiến của Đinh Lễ lại không nhận được sự đồng ý của Bộ quốc phòng, Trần Quốc Tuấn lúc này nói.

– Bệ hạ, hiện tại q·uân đ·ội đang trong quá trình tổ chức, quân đoàn 1 vừa mới trở về Thăng Long, quân đoàn 2 lại mới bắt đầu xây dựng, nếu phải phân ra cho Bộ quốc an chỉ sợ sẽ dẫn đến việc chậm ổn định tổ chức các đơn vị, ảnh hưởng đến các chiến lược của quốc gia.

Trần Quốc Tuấn nói vào trọng điểm, Đại Việt muốn phát triển đòi hỏi sự vươn mình ra bên ngoài. Đặc biệt là khi bước vào thời kỳ công nghiệp, Đại Việt mới nhận ra rằng Tử Vong rừng rậm tuy rằng giàu có, thế nhưng khai thác lại rất mất thời gian, lại tốn kém cực kỳ nhiều chi phí, các mỏ khoáng sản hiện tại lại không đủ để cung cấp cho nền công nghiệp của Đại Việt trong tương lai. Vì vậy Đại Việt càng bức thiết cần có thuộc địa, hoặc ít ra là một nơi cung cấp khoáng sản ổn định. Thế nhưng đáng tiếc Đại Việt lại ra đời quá muộn, hiện tại ngoại trừ viễn Đông ra, những nơi khác đều bị các nước khác chia cắt, Đại Việt chỉ có thể chậm rãi từng bước tăng cường sự ảnh hưởng của mình lấn áp các nước khác trong khu vực. Không cần phải nói, hiện tại Hàn quốc và tám nước NUMA chính là nơi cung cấp nhiều nguyên liệu cho nền công nghiệp Đại Việt, đương nhiên đổi lại Đại Việt cũng tích cực giúp đỡ các nước này phát triển.

Nguyễn Bỉnh Khiêm lúc này nói.