Tiêu Dao Lục
Chương 682: Kẻ Đâm Sau LưngChương 682: Kẻ Đâm Sau Lưng
Diệp Thiên bị nhấn chìm trong làn khói độc dày đặc, ngoại trừ v·ụ n·ổ thì hắn còn trúng phải không ít gai độc do Tiểu Lục Tử tự bạo bắn ra. Tính toán sát thương và lượng linh lực còn sót, Diệp Thiên cay đắng lấy thẻ gỗ ra vạch lên thêm một đường. Hắn đã không còn dư thừa nhiều linh lực sau khi đấu với đại đương gia, sau đó còn phải thi triển chín cái phong hoàn t·ruy s·át từng người. Với lượng linh lực còn lại dựng lên rào chắn linh lực, sau đó chống đỡ sát thương từ v·ụ n·ổ và gai độc, kết quả thế nào cũng không khó đoán. Dù Diệp Thiên có bao nhiêu kỹ năng lợi hại, ngộ đạo cao thâm, sau cùng vẫn chỉ đang giới hạn ở Anh Hồn sơ kỳ với lượng linh lực ít ỏi đến đáng thương. Đổi lại là một vị Thần Đế khác tối đa cũng chỉ làm được đến như vậy mà thôi.
Thêm một vạch không phải vấn đề lớn, chủ yếu là Diệp Thiên nhận ra kẻ vừa ra tay đâm sau lưng hắn vào khoảnh khắc đó, ngũ sư huynh Tôn Hiệu Bình. Tuy đối phương ẩn thân rất kỹ, chỉ ra tay trong khoảnh khắc nhưng bất luận khí tức hay thủ pháp đều không qua mắt được Diệp Thiên. Hết cách, dù hạn chế tu vi thì nhãn lực vẫn còn nguyên vẹn, cũng không thể giả ngu như không biết.
Diệp Thiên chậm rãi bay lên cao, đưa mắt nhìn quanh rồi dừng lại ở một chấm đen đang lao nhanh về phía chân núi. Tôn Hiệu Bình có tu vi Anh Hồn hậu kỳ lại thiên về tốc độ, muốn đuổi theo cũng không đơn giản, nhất là trong tình trạng linh lực cạn kiệt. Diệp Thiên khẽ lắc đầu, chuyển hướng quay về chỗ Trầm Tử Kỳ ẩn thân. Không có bóng người, cũng không có dấu vết chiến đấu. Mọi thứ đều nằm trong dự kiện, xem ra người mà Tôn Hiệu Bình thực sự nhắm đến là Trầm Tử Kỳ, đồng thời tiện tay ngăn cản Diệp Thiên truy đuổi. Quy tắc Thiên Tuyền Môn nghiêm cấm đệ tử chém g·iết lẫn nhau, nhát gan như Tôn Hiệu Bình đương nhiên không dám hạ sát thủ, có lẽ mục đích khi đó của hắn chỉ là q·uấy r·ối chứ không phải g·iết c·hết sư đệ của mình.
Chơi xong trò bắt c·ướp lại đến giải cứu con tin, những thứ bình thường không dễ gặp nay đều có cơ hội trải nghiệm, Diệp Thiên không những không khó chịu ngược lại còn tỏ ra khá vui vẻ. Với tính cách của Tôn Hiệu Bình sẽ không hành động một cách liều lĩnh như vậy, sau lưng hắn nhất định có kẻ chống lưng ra lệnh. Mối hiếm nghi lớn nhất đương nhiên là đại sư huynh. Tên kia đã đạt đến Độ Linh Kỳ đỉnh phong, chuẩn bị trùng kích Minh Huyền Kỳ. Dùng tu vi Anh Hồn sơ kỳ, dù có vận dụng thêm đạo cũng rất khó thắng. Không có biện pháp, Anh Hồn Kỳ phối hợp với tiểu đạo tiểu thành có thể bộc phát sức mạnh vượt cấp nhưng đồng thời cũng tiêu hao rất lớn. So đấu một hai chiêu thì được, về lâu dài chắc chắn sẽ bại. Chỉ có đạt đến Độ Linh Kỳ, vận dụng được linh lực trong thiên địa, phối hợp thi triển kỹ năng hạn chế tiêu hao, khi đó việc vượt cấp chiến đấu sẽ đơn giản hơn rất nhiều.