Tiêu Dao Lục

Chương 693: Nhất Tự Minh Thủ Kiếm

Chương 693: Nhất Tự Minh Thủ Kiếm

Tử khí hủ thực bao quanh Mạch Tử Họa, sau đó lan truyền ra xung quanh. Chúng không trực tiếp phá hủy đao quang mà xâm nhập vào bên trong, biến những đao quang màu lục này thành đen xám. Bản chất của mệnh khí là lực lượng linh hồn, tử khí có thể tác động đến cả thân thể lẫn linh hồn, có tính khắc chế nhất định với Lục Diệm. Nhưng lần này Mạch Tử Họa lại tính sai, ngay khi hắn cho rằng đã triệt để xâm thực được đao quang, một tầng băng màu lam bất ngờ xuất hiện bao quanh chúng. Tử khí bị vây nhốt bên trong không cách nào thoát ra. Không giống với linh lực, tử khí là do Mạch Tử Họa tích lũy trong thời gian dài, dùng một ít liền mất một ít, bổ sung cần rất nhiều thời gian. Chỉ trong vài giây, một lượng lớn tử khí hủ thực đã bị huyền băng của Diệp Thiên khóa bên trong những ngọn đao bằng băng.

Mạch Tử Họa theo phản xạ muốn phá vỡ tầng băng này thì Diệp Thiên đã từ xa lao đến. So với các kỹ năng tầm xa, cận chiến là cách tốt nhất để khống chế đối thủ. Chỉ cần ngươi còn cầm cự được, đối phương sẽ không có cách nào phân tâm làm những chuyện khác. Hiện tại lượng tử khí hủ thực trong cơ thể Mạch Tử Họa đã suy yếu rõ rệt, tác dụng khắc chế Lục Diệm cũng bị hạn chế theo, nếu để hắn giải phóng chúng trở lại sẽ rất phiền phức. Lấy yếu thắng mạnh mấu chốt là tận dụng các ưu thế sẵn có đến mức tối đa, mà bất ngờ chính là ưu thế lớn nhất của Diệp Thiên hiện tại.

Song đao không ngừng vung lên, mỗi lần đều chém ra đao quang rực sáng. Những đao quang này cùng cái đầu tiên Diệp Thiên sử dụng có tính chất bất đồng, chỉ bay được vài mét liền biến mất. Bù lại uy lực của mỗi lần v·a c·hạm tăng lên rõ rệt, công kích ở cự ly ngắn cũng có lực sát thương cao hơn. Là siêu cấp đại năng, Diệp Thiên nắm trong tay vô số thần kỹ có sức mạnh hủy thiên diệt địa. Nhưng như vậy không có nghĩa là hắn không có các kỹ năng cận chiến. Những kỹ năng này không có thanh thế to lớn, lực lượng bộc phát chỉ trong một phạm vi hạn chế nhưng uy lực tuyệt không thua kém các thần kỹ đỉnh cấp kia. Có lẽ giới hạn duy nhất chính là tu vi, buộc Diệp Thiên phải dùng bản giản lược của thần kỹ giống như Lý Mạc Hiên. Bất quá uy lực vẫn đủ, khiến Mạch Tử Họa trong nhất thời chỉ biết tránh né chứ không phản kích được.

Đao quang ở tầm xa đã đủ đả thương hắn, nếu sử dụng ở cự ly gần lại thêm tần suất này, Mạch Tử Họa tự nhận bản thân không gánh vác nổi. Vấn đề là công kích của Diệp Thiên quá liền mạch, không để lộ một kẻ hở nào cho Mạch Tử Họa cơ hội trở tay. Chỗ dựa lớn nhất của hắn là tử khí hủ thực bị suy yếu, linh khí còn chưa kịp lấy ra, bản mệnh không có cơ hội triệu hồi. Bị đánh đến thế này đúng là rất uất ức, đây là lần đầu tiên trong suốt nhiều năm tồn tại Mạch Tử Họa có cảm giác này. Kể cả tử địch đồng cấp của hắn là cặp song sát Vu Thái Hạo và Vu Thanh Phương cũng không đến mức như vậy.