Tiêu Dao Lục

Chương 705: Hàn Băng Tuyệt Địa

Chương 705: Hàn Băng Tuyệt Địa

Tiền thân minh tộc là một chủng tộc sống ở những nơi tăm tối dưới lòng đất. Nhưng khác với các chủng tộc địa tinh đã quen với cuộc sống này, qua một quá trình tiến hóa, minh tộc sở hữu các đặc điểm thích nghi với cả lòng đất lẫn bề mặt, cho phép bọn hắn sống tốt ở bất kỳ đâu. Có thể sống đương nhiên sẽ hướng đến điều kiện tốt nhất, tài nguyên trong lòng đất so ra không bằng một phần vạn của bề mặt. Từ đó phàm là vị diện nào có sự tồn tại của minh tộc đều xảy ra chiến hỏa không ngừng. Các chủng tộc khác có thể đánh bại bọn hắn, nhưng tiêu diệt hết thì thật sự quá khó. Mỗi khi bại trận, minh tộc có thể rút chạy trở về lòng đất, các chủng tộc khác truy đuổi đều gặp phải khó khăn về mặt địa hình và các nguy hiểm ẩn chứa bên trong. Sâu trong lòng đất, tùy theo địa hình mà tạo thành những khu vực đặc biệt. Có nơi gần với tâm vị diện, nhiệt lượng khủng bố đến mức dễ dàng thiêu đốt tu luyện giả thành tro bụi. Có nơi lại gần với mạch khí ngầm, sản sinh ra các môi trường cực độc hay cực hàn. Các chủng tộc khác thiếu khuyết thông tin, bị minh tộc dẫn dụ đến những nơi như vậy, sau cùng buộc phải rút binh sau khi hao tổn quá lớn.

Cực Hàn Cốc chính là một nơi như vậy. Trung tâm nơi này vốn là một miệng hố lớn, nơi có dòng chảy hàn khí đi qua. Hố tròn khiến hàn khí ngưng tụ lại, sau nhiều năm tạo thành một băng cốc, sản sinh băng tủy ngàn năm, thường được gọi chung là Cực Hàn Cốc. Cực Hàn Cốc dần mở rộng ra theo thời gian, chiếm cứ cả một vùng diện tích rộng lớn, dần được đổi tên thành Hàn Băng Tuyệt Địa. Về sau minh tộc vẽ phân chia lại bản đồ, đánh dấu hai danh tự chồng chất lên nhau, sau cùng Cực Hàn Cốc trở thành phần trung tâm của Hàn Băng Tuyệt Địa, cũng tức là ám chỉ nơi lạnh nhất trong khối băng khổng lồ này.

Hàn Băng Tuyệt Địa không quá đáng sợ với minh tộc, bọn hắn vẫn thường đến nơi này thu lấy nguồn ngước hoặc khai thác băng ở bề mặt dùng cho các công việc đào mỏ tại khu vực có nhiệt độ cao. Nhưng Cực Hàn Cốc thì khác, phàm là kẻ tiến vào, bất kể minh tộc hay địa tinh đều sẽ m·ất m·ạng trước cái lạnh kinh khủng kia. Họa may chỉ có một ít linh thú sinh trưởng tại đây, thích ứng được với điều kiện khắc nghiệt và quy luật của dòng chảy hàn khí mới sống sót nổi.

Về phần lý do Bạch Mao Cầu chọn nơi này, Diệp Thiên dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết nó nhắm vào bảo vật giá trị nhất của Cực Hàn Cốc, băng tủy vạn năm. Thứ này là thần dược đối với tu luyện giả hệ băng, một giọt cũng có thể khiến tu vi tăng tiến trên diện rộng, kỹ năng thi triển ra cũng sẽ mang theo hàn khí mạnh mẽ hơn. Tất nhiên với Hỗn Nguyên Chí Thần như Bạch Mao Cầu thì không có tác dụng gì, con chó ngốc này chỉ tập trung vào hưởng thụ. Tại Hoàng Huyền Chi Lâm có một loại thức uống gọi là Băng Thần Lộ, điều chế từ băng tủy vạn năm, hương vị hơi kém mỹ tửu đỉnh cấp một chút nhưng cũng là cực phẩm. Nhìn khắp Hàn Minh Giới, băng tủy vạn năm đã là sự lựa chọn tốt nhất, muốn luyện chế thứ gì cao cấp hơn cũng không được. Cũng đáng thương cho Bạch Mao Cầu, cùng Diệp Thiên chạy đông chạy tây nhiều năm, đã rất lâu rồi còn chưa được tận hưởng đặc sản của Thần Vực, nhớ nhung cũng là chuyện bình thường.