Tiêu Dao Lục

Chương 745: Tục Mệnh Khôi

Chương 745: Tục Mệnh Khôi

Lục Dịch Hỗn Nguyên Pháp đặt tại Thái Hư Thần Cung cũng là công pháp cao cấp, tu luyện từ sơ kỳ phàm nhân cho đến Hỗn Nguyên Chi Thần, được chia thành vô số phần với cách thức tu luyện và ngộ đạo khác nhau, bao gồm từ loại tài nguyên bảo vật đan dược cần ở từng cảnh giới, các loại đạo phụ trợ thích hợp, linh kỹ và thần kỹ kèm theo. Tu luyện đến Thần Cảnh đã có thể tự sáng tạo pháp môn riêng cho phù hợp với bản thân nhất, loại công pháp định hình đến hẳn Hỗn Nguyên Chí Thần như Lục Dịch Hỗn Nguyên Pháp tương đối hiếm, bởi vì định hình sớm chưa chắc đã là phù hợp nhất. Tại cảnh giới thấp lợi nhiều hơn hại, nhưng lên cao càng cố gắng đi theo con đường không phù hợp sẽ chỉ càng đi càng xa. Gọi nó là cao cấp vì cho dù đi sai đường vẫn có thể đạt đến Hỗn Nguyên Chí Thần, dùng các công pháp khác đi một mạch từ đầu đến cuối chưa chắc tiến xa được như vậy. Có điều cũng chính vì nguyên nhân như trên, đến Hỗn Nguyên Chí Thần về sau lại rất khó tiến thêm, gần như vô duyên với Vô Cực Thần Quân. Đa phần những người tu luyện pháp môn loại này sẽ chỉ đạt đến Chân Thần liền chuyển tu hoặc sáng chế pháp môn cho riêng mình, có điều vẫn dựa trên pháp môn gốc, tận dụng lợi thế về đạo, các loại tài nguyên phù hợp theo ghi chép và kỹ năng lưu lại bên trong. Bất quá nói đi cũng phải nói lại, có những người tư chất hạn chế, Hỗn Nguyên Chí Thần đã là cảnh giới tối cao mà bọn hắn có thể đạt đến, chấp nhận tu luyện nó đến cùng cũng không có gì lạ.

Tu luyện Lục Dịch Hỗn Nguyên Pháp sẽ sinh ra bản mệnh Phi Diệp Thương. Ngược lại, bản mệnh Phi Diệp Thương chỉ có thể ngưng tụ dựa vào Lục Dịch Hỗn Nguyên Pháp. Đây là mối quan hệ hai chiều bất biến, cho nên Diệp Thiên vừa nhìn đã có thể khẳng định chính xác công pháp tu luyện của Lý Mạc Hiên. Hắn từng xem qua công pháp này nhưng chắc chắn nó không bao gồm việc chia thành bảy phần phân cho bảy vị đệ tử và hấp thu thành quả tu luyện từ các bản mệnh công pháp phụ thuộc. Kia là hình thái sơ thành của Phi Diệp Thương, không có bất kỳ biến dị nào, nên Lục Dịch Hỗn Nguyên Pháp chắc chắn cũng là bản gốc. Lẽ nào có ai đó đã phát triển pháp môn kia thêm một bước, sáng tạo ra thêm năng lực mới? Lý Mạc Hiên chắc chắn không có năng lực này, đợi sau khi đánh xong lại hỏi thử cũng chưa muộn. Tại nơi xa lạ này gặp được đồ vật của Thái Hư Thần Cung khiến hắn có chút tò mò chứ không quá đặt nặng trong lòng.

Lý Mạc Hiên nắm lấy Phi Diệp Thương, biểu hiện trên mặt cực kỳ nghiêm túc. Một đao vừa rồi đã đủ chứng tỏ Diệp Thiên đủ sức uy h·iếp đến hắn, buộc Lý Mạc Hiên phải dốc toàn lực ứng phó, vừa vào trận liền triệu hồi bản mệnh đã thể hiện rõ điều này. Không giống như Phong Cuồng Minh Tịch, Lý Mạc Hiên không dám chắc có thể dùng Liệt Dương Phần Thế đánh bại Diệp Thiên, cho nên tung đại chiêu ngay từ lúc bắt đầu, khiến bản thân suy yếu là một lựa chọn rất ngu ngốc. Quan trọng hơn, hắn từ chỗ Mạch Tử Họa biết được Diệp Thiên cũng sở hữu một môn linh kỹ đỉnh cấp cực mạnh, đó là chưa kể đến song đao kia mang lại cảm giác áp bức rất lớn, không biết là mệnh khí thu được từ chỗ vị đại năng nào của minh tộc. Lý Mạc Hiên vẫn tin mình sẽ thắng, nhưng hắn sẽ không liều lĩnh khinh địch mà xem Diệp Thiên là đối thủ ngang tầm. Thiên tài có năng lực khiêu chiến vượt cấp như bọn hắn nâng cao tu vi thêm một tầng liền mạnh hơn rất nhiều, chênh lệch một cái tiểu cảnh giới đôi khi có ảnh hưởng rất lớn đến chiến quả. Lý Mạc Hiên cần tận dụng tốt ưu thế này của bản thân.

Phi Diệp Thương mạnh ở tính linh hoạt, năng lực công kích viễn trình hay cận chiến đều rất lợi hại, so ra hoàn hảo hơn Lục Diệm khá nhiều. Lần này Diệp Thiên cũng không có ý định chơi cận chiến với Lý Mạc Hiên mà quay về lối đánh quen thuộc của hắn, dùng đại chiêu cường công tầm xa phân thắng bại.