Tiêu Dao Lục

Chương 796: Tiếp Thiên Kiếm

Chương 796: Tiếp Thiên Kiếm

Tiếp Thiên Kiếm nằm ngay trung tâm Thánh Thành, càng đi lại gần càng thấy rõ sự phồn hoa của tòa thành này. Từng tòa nhà cao mọc lên như nấm, kiếm tu đi lại khắp nơi, kiếm khí tung hoành ngang dọc. Cho dù là môn phái không có tư cách định cư trong Tiếp Thiên Kiếm vẫn có thực lực khá mạnh, vượt xa những môn phái thông thường tại hạ vị diện. Thánh Thành là minh chứng rõ ràng cho sự phát triển vượt trội của Ngoại Vực, tồn tại đặc biệt độc nhất của Thần Giới, mọi điều kiện đều vượt trên hạ vị diện nhưng lại thua kém vị diện cao cấp.

Tịch Tử chân đạp Trường Lưu Kiếm, một trong mười ba thanh bảo kiếm đại diện cho thân phận Kiếm Tử nên được tất cả kiếm tu trên đường đi chủ động tránh né. Diệp Thiên di chuyển ngay bên cạnh nàng, lần này hắn chỉ khoác thêm một tấm áo choàng đen và khăn che mặt chứ không dùng mặt nạ của mẫu thân. Thứ kia hiện tại đã trở thành vật phẩm đại diện cho thân phận Đế, chỉ khi nào Diệp Thiên dùng thân phận kia mới dùng đến để tránh những phiền phức không đáng có. Trên lưng Diệp Thiên đeo thêm một thanh trường kiếm màu đen dài hơn ba mét, đây là thanh kiếm hắn tùy ý lựa chọn trong không gian trữ vật lúc vừa tiến vào Thánh Thành, hiện tại đeo lên rất tốt cho việc ngụy trang. Bản mệnh cũng như v·ũ k·hí chính của Thần Đế Diệp Thiên là song quyền đầu, đây là ấn tượng chung của đa phần tu luyện giả chưa từng tiếp xúc với hắn mà chỉ nghe qua lời kể truyền miệng.

Có vài kẻ thảo luận về nam nhân đi cùng Tịch Tử, đa phần là tò mò nhiều hơn hâm mộ. Đa phần cư dân tại khu vực trung tâm Thánh Thành đều là kẻ định cư lâu năm, ít nhiều cũng biết về vị Kiếm Tử này. Loại đạo mà nàng lĩnh ngộ không cho phép dính vào chuyện tình cảm, cho nên không ai nghi ngờ Tịch Tử có quan hệ đặc biệt gì với nam nhân kia.

Lối vào Tiếp Thiên Kiếm không có lính canh nhưng cần ấn ký tương ứng mới thông qua được trận pháp phòng ngự. Diệp Thiên đi cùng Tịch Tử nên không gặp phải vấn đề gì, nhưng vừa mới xuyên qua trận pháp đã bị một lão nhân gương mặt khắc khổ cản đường. Nhìn thấy người này, Tịch Tử cũng phải cúi đầu hành lễ một cái rồi nói: