Đế Chế Đại Việt

Chương 913: Sư điểu

Chương 913: Sư điểu

Đa Nhĩ Cổn được binh lính khiên trên cán mà bỏ chạy, bởi phía sau lưng hắn b·ị t·hương tương đối nặng, khiến cho hắn không thể nằm ngửa mà chỉ có thể nằm sấp cho hai tên cận vệ khiên chạy đi. Đằng sau lưng hắn là tàn binh, bại tướng quân Tây Gốt chỉ còn không đến năm ngàn người. Từ bảy vạn quân, trong vòng hai ngày còn không đến năm ngàn, Đa Nhĩ Cổn thực sự khóc không ra nước mắt.

Thực sự điểm yếu của q·uân đ·ội Tây Gốt không phải chỉ nằm ở sự hạn chế về v·ũ k·hí, mà là còn về cả chế độ quân sự. Hiện tại Tây Gốt vẫn giữ chế độ trưng binh thay vì nghĩa vụ quân sự như các nước Bắc hải, điều này khiến cho việc một quốc gia với nhiều thành phần sắc tộc như Tây Gốt không thể hình thành nên được một đội quân dự bị mạnh mẽ, chính quy, các sắc tộc trong quân không có sự gắn kết, lại hay gây sự lẫn nhau, chính vì vậy dân binh của Tây Gốt tinh thần chiến đấu kém, dễ bị chia rẽ.

– Nguyên soái, dường như phía trước…là quân ta.

Nghe cận vệ nói vậy Đa Nhĩ Cổn cũng cố gắng ngẩng đầu lên nhìn phía trước, ánh mắt dần dần rõ ràng trở lại. Quả thực là quân phục Tây Gốt, thế nhưng cũng như đám người của Đa Nhĩ Cổn, đoàn người này chỉ có chừng một hai ngàn người, hơn nữa trên thân mang thương không thiếu, còn có rất nhiều người không có v·ũ k·hí, nhìn như là một chi tàn binh. Nhìn thấy đoàn quân của Đa Nhĩ Cổn, một người mặc quân phục sĩ quan lập tức chạy đến mừng phát khóc.