Tiêu Dao Lục

Chương 916: Mất Kiểm Soát

Chương 916: Mất Kiểm Soát

Nhìn hư ảnh Tần Khuynh Mộng tan biến, Diệp Thiên khẽ siết chặt nắm đấm. Lại một lần nữa hắn không thể làm được gì, chỉ biết trơ mắt đứng nhìn người bên cạnh mình rời đi. Dù rằng lần này không phải lỗi của Diệp Thiên nhưng cảm giác khó chịu đó vẫn luôn đeo bám hắn. Vài giây sau đó, khó chịu dần biến thành phẫn nộ, phẫn nộ chính sự bất lực của bản thân.

Thần lực trong cơ thể tự động phản ứng với cảm xúc của hắn. Không gian độc lập vỡ nát, Trấn Ma Vực vốn đã bị tàn phá trước đó nay lại sụp đổ càng thêm nghiêm trọng. Sức mạnh p·há h·oại lan ra với tốc độ khủng bố, không phân địch ta, đến Tiêm Ngọc Ma Đế cũng nằm trong phạm vi công kích của nó.

Lúc này sức mạnh của Tiêm Ngọc Ma Đế vẫn chưa khôi phục sau khi thoát khỏi phong ấn trấn áp. Nàng dùng toàn bộ ma khí ngưng tụ ra một ma ảnh khổng lồ xuyên qua chín tầng mây, từ phía dưới nhìn lên chỉ thấy được một phần chân của nó. Nếu chú ý kỹ sẽ thấy ma ảnh này là tập hợp của vô số những linh hồn mang theo oán hận. Nếu Tần Khuynh Mộng g·iết người là vì lĩnh ngộ Sát Lục Đại Đạo, còn Tiêm Ngọc Ma Đế ngoài trả thù thì còn là nâng cao sức mạnh. Nàng nắm giữ Hồn Đạo hoàn mỹ, có thể đẩy sức mạnh linh hồn đến mức tối đa. Mỗi một linh hồn c·hết đi sẽ bị nàng thu phục, vĩnh viễn không thể tiến vào lục đạo luân hồi, trở thành một phần của linh hồn nàng. Thần pháp này gọi là Hồn Diệt, ảnh ảnh là biểu hiện trạng thái linh hồn thực thể của Tiêm Ngọc Ma Đế, cũng là một trong những tuyệt kỹ thành danh của nàng.

Hình thể ma ảnh quá lớn khiến không ai nhìn ra được nó đang thi triển công kích gì. Chỉ nghe những âm thanh gào rú khủng kh·iếp từ phía cửu thiên vọng xuống. Bầu trời chuyển sang màu đen kịt, Tiêm Ngọc Ma Đế hấp thu toàn bộ ma khí bên trong Trấn Ma Vực, mây trắng trên cao cũng chuyển sang màu đen. Hàng tỉ linh hồn từ nơi cao nhất quấn lấy nhau phóng thẳng xuống, xé toạc toàn bộ không gian từ Thần Giới cho đến vùng tiếp giáp với Ngoại Vực. Công kích bậc này nếu không có ai ngăn cản sẽ lan đến tận Hoàng Huyền Chi Lâm, thậm chí xa hơn như Tục Linh Hải và Thiên Khải. Nhưng Diệp Thiên không quan tâm.