Đế Chế Đại Việt

Chương 942: Lối đi nào cho Bạch Long châu?

Chương 942: Lối đi nào cho Bạch Long châu?

Rõ ràng Bạch Long châu chính là một món quà do ông trời ban tặng cho những người xứng đáng. Do đó khai thác Bạch Long châu làm sao cho hợp lý chính là nhiệm vụ cấp bách đặt ra cho Lý Anh Tú. Rõ ràng hướng tiếp cận của Bùi Viện là vô cùng hợp lý. Đại Việt cũng không phải là một nước thực dân, Lý Anh Tú cũng không muốn biến Đại Việt thành một nước đế quốc đi nô dịch những dân tộc khác, điều đó đi ngược lại với phẩm cách và truyền thống của người Việt. Bản tính của người Việt không giống như Hán tộc, người Việt ưa thích sống chan hoà với những dân tộc khác, đồng thời cũng muốn dùng chính sự phát triển và văn hoá của mình để giúp đỡ những dân tộc kém phát triển hơn. Không phải tự nhiên mà ở kiếp trước những chiến sĩ đội mũ nồi xanh của Việt quốc lại được chào đón ở châu Phi như vậy. Chính là nhờ sự chân thành và thiện chí của người Việt đã cảm hoá được những người ở lục địa xa lạ, thậm chí đối với những người ở lục địa đó, người Việt chính là những người anh em thiện lành. Nếu có thể nghe đến rap Việt tuyệt đối bọn họ sẽ giơ ngón cái lên mà nói: “Một thằng bạn chí cốt hơn trăm thằng bạn tốt”.

Lý Anh Tú cũng không vội vã bàn đến chuyện đó mà trước tiên để Bùi Viện trở về nghỉ ngơi. Đêm đó tại sân Rồng trực tiếp mở tiệc khánh công, toàn bộ binh sĩ tham gia chuyến hải trình lần này trở về trực tiếp được thăng lên 2 cấp, ban thưởng trọng lệ, kém theo đó huy chương cũng không thiếu. Thậm chí Bùi Viện còn được đặc biệt trao tặng một huân chương Lân tinh, chỉ kém những huân chương trao cho nguyên thủ quốc gia một bậc.

– Chu pa pi mô nha nhố! Chu pa pi mô nha nhố!

Trong bước tiệc liên tục vang lên câu nói này với giọng điệu thơ ngây thế nhưng lại khiến Đăng Nguyên muốn nổi cả gân xanh. Bởi người nói này không ai khác chính là Bàng Vũ, thằng nhóc này không biết mượn đâu ra một cái loa giấy liên tục chạy đi khắp nơi trêu chọc mọi người, mỗi khi bị phát hiện liền nói lên câu này. Phải nói rằng bị cái loa giấy áp sát tai, sau đó câu nói: “Chu pa pi mô nha nhố!” vang lên làm cực kỳ ngứa tai, thậm chí làm Đăng Nguyên nổi cả da gà. Làm huynh trưởng đương nhiên không thể để tiểu đệ làm càng được, Đăng Nguyên lập tức dùng một tay xác cổ áo của Bàng Vũ lên nói.